dù biết chỉ một lần
mơ thấy tôi chạy về đứng trước khung cửa giá
băng nứt ra/ tan vỡ
chờ đợi điều kỳ diệu trên môi em tỏa sáng
bản tình ca ngày ấy … âm hưởng mù lòa bởi ký
ức vùi sâu trong sự lụi tàn
có cái chết nào khủng khiếp hơn nỗi đau ngọt
ngào cùng tuyệt
tôi mong sao những ngón tay vẫn thế
trỗi dậy nhiệt cuồng cùng thời gian sinh sôi thứ
ánh sáng tinh khiết chảy tràn
như thế ở thế giới khác người ta không cần nói
với nhau ngôn ngữ tình yêu
người ta đang ngủ cùng mặt trời lấp lánh trong
gương sũng nước
với em tôi đừng run rẩy
tín điều còn đáng tin lắm sao
dù biết chỉ một lần
tôi chạy về bên em để được rùng mình/ bốc cháy
có thể lửa sẽ tắt
chỉ còn lại niềm bí ẩn lập lòe bay trong đêm