Đêm…
Đêm mất ngủ lật lờ mùi hương nhang màu cũ mèm của gương mặt em ngời rỡ sau cái gọi là vòm sáng không bao giờ vớt nổi bập bềnh bóng dáng người gọi là nông dân của thành phố sáng đèn chắt không tên trôi khô tiếng thở gãy em không dài thêm đôi cánh không nổi xác khỏi mùa giá lạnh mà vùi sâu vùi sâu hơn cái bình minh tự chết cháy những chắt chiu những lung liêng những đài hoa những con chim biết hót cả những giấc mơ trốn trong áo rách dưới cỏ cây đêm
Hơi đàn run lạc khúc em ngồi đắp chiếu cái trăng lạnh trung du mùa này ảo ảnh hoang đường hơn phía trước đêm nảy mầm trôi ngược rừng màu sương dâng em vẽ ngoài lề cái heo may rụng ngây ngây mộng du cõng mùa hổn hển
Có điều gì xé lẻ chúng ta khi hoàng hôn đắp mặt em không muốn biết để bóng tối tràn lan như người bị hẫng rơi trong mơ Trống trơn câm lặng khi yêu ma dụ em cùng đi trong hoang mang hốc hác bất chợt lạc đến múa may bên cạnh bữa tiệc anh ngồi lặng im như núi Em vịn vào vết gió lụi lầm quay đi Không hết hình ảnh baby lẫm đẫm bên ánh nến lấp lanh ngày sinh nhật cắn vào suy nghĩ em đã bay chín tầng mây không kịp cho ngày đêm thay nhau ngày đêm tầng tầng hi vọng lên sơn sốt em lẩm nhẩm tên anh ủ ê nhàu buổi chiều ám khói
Vài con thạch sùng chắt lưỡi thay nhau mỉa mai sự trống rỗng mấy ngày gõ kông kông xương sống mỉa mai tín hiệu anh làm em bừng tỉnh
Buổi sáng không tiếng gà, tò vò đánh rơi cơn thịnh nộ hạn hán giấc mơ trong ống họng tối đen của thạch sùng
Em xoá ngay một tin nhắn trong yahoo định gửi cho anh chào ngày mới: Yeu co phai la tron vao coi khac lang quen doi la mat tha nhan yeu co phai la tu minh huy diet mot dieu gi nhu the ban than?
Vay mượn chi bình minh phố thị
Lang thang chi mấy dặm phù hoa chân trần gót vẹt
Môi ngậm mồ hôi hôn phối áo cơm
trơ vơ đỉnh ngói cao tầng nắng rát
bóng đổ mắt đèn đường dốc ngược
làm chú bò lạc giữa đêm vũ trường dậm dật tiếng sacxô
Về thôi anh
Con trâu đỏ mắt chờ anh lội buổi bùn nâu
Con nghé be be đợi bàn tay anh giúi cho nắm cỏ
Gió trưa hè ngơ ngác cánh đồng trưa không anh
Chú dế ngậm trăng suông cánh không gầy tiếng hát
Về thôi
Vay mượn chi bình minh phố thị
Ngày của đất
Ngày ruộng đồng
Mảnh hồn làng bát ngát thơm nắng giêng hai
Sóng sánh phèn chua mọc mầm cây lúa
Ngón chân anh giữ lại mùa chiêm trượt ngã
Nở mùa cứu rỗi
Mắt mẹ vui…