Bạn tôi vụng dại quê mùa
nhà nghèo học dăm ba chữ
một đời làm thuê
một đời mắc nợ
quần quật một đời nghe chửi rủa
lặng thinh
vợ than nhà nát , ruộng hoang
bạn tôi nghe rõ
con kêu áo rách chưa may
bạn tôi nghe rất rõ
lặng thinh
chủ nợ chửi đồ lừa
bạn tôi nghe mãi
người đời chửi ngu đần
bạn tôi nghe trăm lần lặp lại
lặng thinh
bạn nhếch mép cười
số mình là vậy
khác đi chẳng phải là mình
lặng thinh
thần chết quật ngã bạn trong đêm
tiếng khóc than thương tiếc
lời yêu thương tiễn biệt
người với người chia sẽ cùng nhau
ở tầng đất sâu
bạn tôi không nghe thấy
lặng thinh