Cửa kính dày lọc âm thanh
sấm vang chớp giật ngoài ngày mưa
tôi gọi hàng cây ngừng nghiêng cong
lớp lớp lá mọc những buổi chiều
nụ hoa cùng bụi
nở
người bán bong bóng vẽ thế giới trên đó
vỡ
Tôi gọi hết cả mùa hoài cả vùng
di động gọi cố định
bên cạnh bên trên không ai nghe thấy
có phải lỗi kết nối
Tôi và bàn tay đối diện bức tường
khước từ cái bóng mình dán trên màu sơn ngụy trang trắng
chạm mạnh vào thẳng đứng
kiềm chế sự đau năm ngón
vỡ
òa ánh sáng trong sáng cuồng nộ
nở
song cửa
nghe một câu gì rất quen
nhưng không phải trứng chọi đá.