I
Sắc tím ra hương trong kẽ tay
Vĩ cầm ngược gió níu ngàn mây
Tiếng vỡ thủy tinh tím thêm nhạc
Âm sắc vút lên theo sông bay
Ô hay một chớp mắt linh hiển
Lanh lảnh ma tru những bóng đời
Khuất lấp chiều nao hồn tê điếng
La Violetta rất mỏng trôi
Rất mỏng trôi một nụ xa vời
Đàn tươi búng máu nuối xa xôi
(Của quỳnh chết buốt khuya ngất tạnh
Của môi tím hường chết tinh khôi)
Sắc tím ra hương nhớ đỗ quyên
Tiếng chim líu ríu vĩ cầm điên
Tiếng đàn áo não hồn đá tảng
Bậu ơi ớ bậu tím vô biên!!!
II
Bậu ơi ớ bậu tím vô hạn
Gọi vu vơ mà sao óc tê
Gọi vớ vẩn mà sao lưỡi líu
Vì đâu rấm rức mảnh trăng quê?!
Hãy tím nữa những lời chưa nói
Đàn vang thêm dấu lệ ngàn trùng
(Nhớ lắm những câu thơ chết yểu
Đã tím ngàn thâu ánh lửa rung)
Hãy tím nữa những mùa xa lắc
Đàn vang thêm những nẻo xa lơ
Nhạc buốt và nở giữa khuya khoắc
Những lời câm trút lá bơ vơ
Nở hết phím câm đàn buốt dây
Nở hết những câu thơ chết ngây
(Vuốt mắt khuya chôn ngàn vũ trụ
Chôn ngàn sông bay trong kẽ tay)
III
Tím điên hết biển tím hết chiều
Những cườm sao nhón gót cô liêu
Những quang gánh níu hồn cô lữ
Mây đùn mây vọng lại ít nhiều
Tinh âm tinh khí tan theo nhạc
Tụ lại hoài thai biển với rừng
Rừng rú biển ru thù với tạc
Vĩ cầm điên điếng tủy tê xương
Vút lên La Violetta
Vĩ cầm điên réo vĩ cầm ma
Vịn lưng âm hư ảo nghi ngại
Đàn mưa tím rất gần rất xa
Đàn mưa tím ướt mượt sông bay
Lá thầm reo gọi hạt trong cây
Trong hương vô tận âm vừa nhú
(Ngực ấm mùa em núm vú hây)
IV
Sắc tím ra hương trong nỗi nhớ
Niềm quên vũ trụ chảy im ru
Cảm ân thiên địa cháy rực rỡ
Một Cõi Người Ta chạy mút mù
Tứ tấu khúc trầm sâu đáy vực
Mãi còn ớ bậu suốt xương da
(Bậu ơi ớ bậu hương thơm nức
Nở hết chiều La Violetta)
Tứ tấu khúc pha lê hát lên
Nhịp máu liêu xiêu nhíu mắt đèn
Những đâu tiền kiếp về thăm lại
Những đó đây sao quá gập ghềnh?!
Sắc tím ra hương trong kẽ tay
Ngàn trùng hội ngộ hạt bụi bay
Linh hiển ngàn thâu kia rớt nhẹ
Đất cũ trời xưa phím tím ngây!!!…
4.2007