gửi: Marcel và Maritou - người thiếu phụ da đen và vũ điệu blues
blues không nước mắt
em gợi lên trong ký ức ngàn năm
những người da đen
xa lạ trên mảnh đất tổ tiên
trời cao xanh
cây lá một màu kỳ vọng
nhịp blues sinh động trên những con đường
trên những cánh đồng
không còn người da vàng
em có biết
trên vuông đất
em đi bằng nhịp blues
không còn màu xanh của mạ non
không còn màu vàng rực rỡ những ngày mùa
người da vàng đi về phía không mặt trời
không buồn vui
người da vàng ngậm ngùi
người da vàng không được nhảy điệu blues
nỗi buồn khô nước mắt
blues trên những bước chân
blues trên từng sợi lông măng
blues trong ánh mắt
blues trên quê hương em
blues đang bước vào nhà trắng
blues phi châu
người da màu
blues héo hắt
blues thương đau
blues không màu...
Huế, 8/2008