Khi về đêm
Nghe tiêng mọt ăn đêm
Tiếng gặm nhấm từng hồi trong sớ gỗ
Có khi suốt cả năm trời cực khổ
Mọt mới hiểu thế nào
Hương vị lõi cây !
Từng nỗi riêng đêm
Vết suy tư vạch hằn trên đuôi mắt
Những điều bỏ lại hôm qua
Trách mình sao còn đuổi bắt
Suốt cả một thời gặm nhấm
Ta hiểu thế nào
Khi đời thấm mật mới nên hương.