Một que diêm có thể thiêu cháy một cánh rừng
Mười cánh rừng mênh mông không đủ nuôi một tên tham nhũng
Một giọt nước có thể làm tràn ly nước
Bờ biển mấy nghìn mét dài mà hạt muối phải đi mua
Giờ cái bụng đã tạm no,nhưng cái đầu đói chữ
Có thể cái đít to nhưng cái nghĩ hẹp hòi
Bàn tay có thật nhưng cái bắt tay thì giả
Mắt sáng nhìn nhau ,mà tâm tối như đêm
Một thửa ruộng con con, cả họ hàng ra cấy
Một sân gôn rộng dài lại chỉ mấy người chơi
Mồ hôi người nông dân để sinh sôi hạt thóc
Mồ hôi người chơi gôn tốn mấy chục triệu đồng
Mũ bảo hiểm chỉ dành cho người đi xe máy
Người ngồi ô tô được để đầu trần
Ai đi họp nhiều biết ngay anh ta là người chức sắc
Kẻ đi làm nhiều thì chính hắn là dân
Cái tốt đẹp bây giờ thường ở trên khẩu hiệu
Đọc câu nào cũng rất linh thiêng
Người phải thực thi lại ngồi quay lưng vào nó
Và thế là họ quên.
Chiếc áo quê hương bị xé ra từng mảnh nhỏ
Nhấp nhổm nhà cao, ồn ã công trường
Tre chặt hết ,làng bây giờ hoá phố
Rau muống ngỡ ngàng, buồn bã chum tương
Tôi lại về với nghĩa trang trường Sơn
Thắp nén nhang trước ngàn ngàn bia mộ
Chắc ở đây là nơi yên tĩnh nhất
Bởi còn đâu mảnh đất để chia phần…