Bản nhạc dang dở
Những dòng người trượt qua nhau
đan vào khuôn phố những nốt đen nốt trắng
Tôi một âm trầm
Bạn bè tôi cung bổng cung trầm lêu têu Trúc Bạch 8h tối
Âm cao vút lên bằng những mặt người ngầy ngậy
chén đĩa bát đũa tung tăng hoà âm
chân gà thịt chó góp phần bật lên những nốt thăng nốt giáng
rít một hơi dài sượt
Góc Hà Nội trong tôi xối xả những âm tạp.
Bên kia mặt hồ đường Thanh Niên bạt gió cuốn bóng xoắn bóng
rải dài một dòng kẻ
Thanh âm khẽ khàng tấu lên từ chuyển động của những thân thể dính cứng vào nhàu tan trong tối
Góc Hà Nội tôi âm ấm âm hiền.
một âm buồn cũng lem lém
sau lưng những kẻ lướt xe Hồ Tây một mình tối thứ bảy…
Tôi đứng ngã tư chờ đèn đỏ
và nghĩ về bản nhạc vô tận mãi không thành tác phẩm.
9/05
Giấc ngủ bồng bềnh xuyên phố
Giấc ngủ mấy mươi năm vẫn chăm ẵm bao kẻ-ngủ-ngày đang đi đi tròn hành trình dọn sẵn
không cần soi đường
bằng ngọn lửa thắp sáng bình minh.
Lũ chuột túa ra đường
cặp mắt xoe tròn cúi xuống giấc-ngủ-con-người
lịch sự chào.
Đôi tay nhỏ xíu
Đôi chân nhỏ xíu
Đứa trẻ trong bào thai ngọ nguậy
với lớp vỏ não chưa xếp nếp giấc ngủ truyền đời
mở mắt tìm đường
Thân thể giam hãm ý nghĩ đòi vượt qua loài chuột
vụn vặt âu lo bủa quanh cuộc hành trình đơn côi của não.
Nơi bào thai
bình yên
đứa trẻ thức mơ về tia lửa.
17/9/05
Những con phố trổ dài xuống ngực
chặn những con phố trổ dài xuống ngực
chặn những con phố trổ dài xuống ngực…
Từng ngày.
Phố âm âm lạnh
giở trang giấy chủ nhật
rác vô hồn bay lên
tình cờ khuôn vào ý nghĩ nhoe nhoét cả thanh âm lộn xộn tiếng rao tiếng còi xe tiếng phố
tự lúc nào
giấc ngủ chằng chịt bụi
những buổi sáng rũ mềm hơi sương
xoè tay hứng mặt người chảy dòng dòng quết dày mặt phố
ngẫu nhiên thấy mặt ai trong đó
quen quen như mặt mình.
4/12/05
Đừng chạm vào những sợi tóc rụng
di sản tôi chỉ chừng đó
nhớ thương rồi cũng qua.
Sợi tóc
đem theo ý nghĩ mỏng tanh tang như rét cắt mặt người
mon men đánh bạn với mùa đông.
Căn phòng hẹp
Tôi biết làm gì với những sợi tóc lơ thơ vắt trên của sổ
một khuôn trời hẹp
một lối đi sẵn
mài mòn thời gian phía trước.
mân mê những cũ kĩ ủ trong hộp
bàn tay rỉ ra như gỉ sắt.
6/12/2005