Số tác phẩm
28.991 tác phẩm
2.764 tác giả
Số khách đang
truy cập 425
Khách thăm
124.500.633
|
vanchuongviet.orgTư liệu văn hóa nghệ thuật
25.08.2004
Bài ca về những dòng sông
:
Hữu Nhân
(thơ) Có phải sông đã hẹn hò nhau từ ngàn năm về trước cho người đi mở nước dang đôi cánh tay trần... Tôi lớn lên trên cánh đồng này : Hữu Nhân (thơ) Tôi lớn lên trên cánh đồng này nơi có gốc tre già mẹ tôi chôn núm nhau và cuống rốn tôi sâu vào trong lòng đất mẹ sợ tôi mới chào đời bằng những tiếng khóc lại quên mình từ đất sinh ra.... Kể chuyện quê : Đổ Ký (thơ) Bảo là biên giới mù tăm Thì quê tôi chịu phận thầm nhiêu khê Hút heo gió bụi nhiều bề Nắng nung lầy lội vết xe gập ghềnh... Lại thương lục bình : Đổ Ký (thơ) Từng thương thân phận lục bình Nơi trôi chốn nổi linh đinh kiếp nghèo Cái màu tím ngát buồn thiu Cái thân rỗng xốp thả gieo trăm dòng... Tiếng ru trưa : Thanh Dũng (thơ) Đứng đây nơi mảnh đất bình yên lúa xanh mầm gợi nhiều nỗi nhớ sông quê anh phù sa đỏ lợ biển quê em nổi đất se duyên.... Với Thúy Kiều : Thai Sắc (thơ) Thúy Kiếu ơi, chiều nay ta chờ đưa nàng qua bến cô giang Vẫy cánh buồm đơn khóc hờn ngoài bể thẳm...... Về thăm bạn ở Trường Sơn : Thai Sắc (thơ) Về thăm bạn ở Trường Sơn Bước chân lạc giữa xanh rờn lá cây... Con đường xưa bạn qua đây Giờ hoang vu với cỏ dày, lá khô... ... Khúc hoang ca tháng giêng : Thai Sắc (thơ) Tháng giêng ngỡ ngàng hương trời đất Như bùa như ngãi vít lòng ta Chân trời bịn rịn niềm nắng mới Dùng dằng dăm cánh én chao thơ... ... Những chiều không thời gian : Thai Sắc (thơ) Thoáng mây bay như người khách lạ Thẫn thờ ngưng đọng cả chiều Cửa sổ nhà chợt mở Nhành hoa ghé nụ phiêu diêu. ... Nghe vọng cổ trên sông : Trương Trọng Nghĩa (thơ) Nửa đêm trên sông Ai ngâm nga mấy câu vọng cổ Giật mình… Con cá thòi lòi vẫy đuôi vào nỗi nhớ... Kí ức : Trương Trọng Nghĩa (thơ) Đêm gầy guộc những sợi tóc em Làn môi thơm mong manh sương khói Đêm liêu trai Em về thánh thiện... Viết ở một làng nghề : Trương Trọng Nghĩa (thơ) Ông nói vui mà tôi nghe thật buồn "Bây giờ cha truyền nhưng con cái chắc gì chịu nối..." Sông càng chảy càng xa nguồn cội Con sãi ở chùa chẳng còn quét lá đa... Miền thơ ấu : Trương Trọng Nghĩa (thơ) Phía mẹ về khung trời nhỏ bình yên . Con rong chơi vào miền thơ ấu Ba để lại trên vai mẹ vết thời gian chai sạn Nắng gió cuộc đời chẳng phôi pha…... Phía sau làng : Trương Trọng Nghĩa (thơ) Tôi trở về làng bắt những con cà cuống ngoài đồng Ngày xưa bữa cơm chiều Mẹ nướng dầm nước mắm Mùi rơm rạ len vào miền sâu thẳm Kí ức tuổi thơ…... Người chạy trốn quá khứ : Mai Bửu Minh (truyện ngắn) Giật mình tỉnh dậy bởi chiếc xuồng đụng mạnh vào một căn nhà nhỏ ven sông, Năm Bé nghe tiếng người đàn ông nào đó vang lên trong đêm, tiếng bì bõm của đồ vật trên sàn nước rơi xuống sông. Tiếng chửi thề của tên lính át tiếng gió lay đám lá gáo xào xạc và... Hắn và tôi : Mai Bửu Minh (truyện ngắn) Thuở còn đi học, tôi không hề biết tới hắn. Quanh tôi cái gì cũng tốt đẹp, thơ mộng để tôi mê say nên đâu có thời gian quan tâm tới hắn. Đúng là tại tôi không để ý tới hắn, chớ không phải hoàn toàn không nghe, không biết gì về hắn.... Đêm khó quên : Mai Bửu Minh (truyện ngắn) - Chị tính cả bộ Tam Quốc Chí bao nhiêu? - Dạ, hai chục ngàn đồng. Cậu mua được, mua giùm. Giá mới phát hành, để ít hôm tìm không còn…Nè con, ngồi im....
22.08.2004
Vỡ
:
Văn Triều
(thơ) Rồi có một ngày anh và em như chiếc cốc vỡ đôi Đêm đêm rớt vào đời nhau âm thanh thảng thốt ! Vết sẹo ấy có thành viên ngọc Để chúng mình còn lấp lánh trong nhau ?... Quà tặng : Văn Triều (thơ) Anh chẳng có gì ngoài những câu thơ Quà tặng em chỉ toàn câu với chữ Tuổi trẻ anh qua như dòng mực nóng Kiệt dần đi trên những trang đời.... Chị : Văn Triều (thơ) Rơi dọc đường cày một thì con gái Tuổi ba mươi chị cháy lên đơn lẻ ngọn đèn dầu.... Nhớ bạn : Văn Triều (thơ) Bỗng dưng tôi nhớ bạn bè tôi Kẻ đó người đây khắp bốn phương trời Thỉnh thoảng gặp tên anh trên báo Đọc thơ mà tưởng thấy mặt nhau.... H.Ơi : Văn Triều (thơ) H. Ơi ! Lâu rồi không gặp nhau Từng mùa trăng trôi qua nỗi nhớ Em nói gì với hoa quỳnh trước ngõ Mà đêm về hương thơm thật lâu !... Cánh đồng thương nhớ : Văn Triều (thơ) Tôi nhớ cánh đồng như nhớ mẹ tôi Đất phèn cháy vàng những bàn tay lam lũ Lưng người cong, lưỡi liềm cong Mẹ đối diện với đất nhọc nhằn chôn vào cánh đồng... Tôi : Văn Triều (thơ) Tôi sinh ra trong nắng gió miền Tây Bắt gặp hơi thở của đồng bằng trong trái chín... Phố Bằng lăng : Văn Triều (thơ) Đưa em về qua phố bằng lăng Hoa tím ngủ rồi chỉ màu trăng xanh đáy mắt Chiếc má nhỏ áp lưng anh thật chặt Vòng tay đan hơi ấm suốt đường dài.... Lời của trái chín : Văn Triều (thơ) Tiếng gà ngân rung bóng trăng khuya Khu vườn trăm năm xao xác...... Xóm cũ : Văn Triều (thơ) Như loài chim nhớ rừng Chiều chiều tôi quay đầu về xóm cũ Thao thiết tiếng kêu buồn !... Những cây nấm tội nghiệp : Văn Triều (thơ) Tôi dắt tuổi hai mươi lội dọc cuộc đời Tìm về những cây nấm tội nghiệp ngủ yên Đợi bước chân người đánh thức. Em ào ạt như mưa tháng sáu...... Chiều nghĩa địa : Văn Triều (thơ) Gió rạp bờ lau xám Lầm lũi dòng sông trôi Hồn ai thành tiếng nấc Nấc vào chiều xa xôi…... Tôi về bên sông : Văn Triều (thơ) Tôi về bên đây sông Đợi chuyến đò ngang Con nước vô tình bào vào bến lở Đàn cò về tắt nắng trên lưng.... |
|