Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
1.068
123.234.196
 
Chuyện tình
Erich Segal
Chương 15

Chương XV

 

Chúng tôi hoàn thành khoá học theo thứ tự đó.

Nghĩa là, tôi, Erwin và Bella là ba sinh viên đỗ đầu của Khoa luật. Thời vẻ vang thắng lợi đã đến. Nào phỏng vấn. Nào Thư đề nghị. Nào những lời nài nỉ. Hàng đống hàng khối việc làm đang chào mời hứa hẹn. Như thể ở bất cứ phía nào tôi nhìn tới cũng đều có ai đó đang vẫy lá cờ với hàng chữ: " Barrett, hãy làm việc cho chúng tôi !"

Nhưng tôi chỉ hướng về những lá cờ xanh. Không phải là tôi ngu ngốc, nhưng tôi loại trừ các chỗ làm nhiều danh vọng, ví dụ như thư ký tòa án, hay một công sở, như Sở Tư pháp. Tôi ưu tiên cho một công việc kiếm nhiều tiền, để sớm tẩy sạch cái cụm từ "khổ như ăn mày" khỏi vốn từ vựng chết tiệt của chúng tôi.

Dù chỉ đứng thứ ba, tôi có những thuận lợi bất ngờ trong việc cạnh tranh một chỗ làm, vì trong số top ten tốt nghiệp luật, chỉ có mình tôi không phải là người Do Thái. Lạy Chúa, có đến một tá công ty rối rít mong một tay người Anglo Saxson chính gốc. Và hãy xem lại trường hợp của tôi : Law Review, All Ivy, Harvard, và còn nữa, bạn biết rồi đó. Hàng ddàn người đang tranh nhau để có tên và con số của tôi trong danh sách nhân viên của họ. Tôi thấy mình như một em bé được nưng niu chiều chuộng, và tôi yêu những giây phút ấy.

Có một thư mời đặc biệt đến từ một công ty ở Los Angeles. Người tuyển dụng, Mr ___ viết cho tôi : " Bé nhà Barrett, ở địa hạt chúng tôi, lúc nào cũng có cái đó ! Đêm hay ngày. Thậm chí, chúng tôi có thể yêu cầu mang nó đến văn phòng."

Không phải chúng tôi thích ở California, nhưng tôi muốn biết đích xác Mr ___. muốn trao đổi với tôi về vấn đề gì. Tôi và Jenny đã đến Los Angeles với nhiều hăm hở, nhưng ở đấy dường như họ không hăm hở lắm. (Cuối cùng, tôi gạt Mr___ ra sau lưng khi bảo ông ta tôi cóc cần quan tâm đến "cái đó" tí nào. Trông ông ta tiu nghỉu như gà bị cắt tiết.)

Thực sự, chúng tôi quyết định sẽ ở East coast. Chúng tôi vẫn còn nhiều lời mời hấp dẫn khác từ Boston, New York và Washington. Jenny cho là về thủ đô có thể tốt hơn cho tôi (Anh có thể vào Nhà trắng, Oliver), nhưng tôi nghiêng về phía New York. Và thế là, với lời chúc lành của nàng, cuối cùng tôi nhận lời với công ty của Jonas và Marsh, một công ty nhiều uy tín (Marsh là một cựu luật sư trưởng), và có một định hướng rất dân chủ (Anh có thể làm việc tốt và kiếm nhiều tiền ngay – Jenny nói). Họ cũng rất trọng vọng tôi. Ông già Jonas đã lên Boston, mời chúng tôi đi ăn tối ở Pier Four, và ngày hôm sau còn gửi hoa tặng Jenny nữa.

Trong khoảng một tuần, Jenny cứ ca hát véo von mấy chữ "Jonas, Marsh và Barrett". Tôi bảo nàng đừng vội hí hửng thế, nàng đáp lại là tôi cũng đang hí hửng đấy thôi, vì có lẽ trong đầu tôi cũng đang ca hát những giọng điệu tựa như nàng. Bạn thấy đâu cần tôi phải nói ra là nàng nói đúng, phải không ?

Cho tôi lưu ý bạn, rằng Jonas and Marsh trả cho Oliver Barrett IV khoản lương 11.800 USD, cao nhất so với các bạn tốt nghiệp cùng khóa của tôi.

Thế nhưng bạn biết, về mặt học thuật, tôi chỉ đứng thứ ba.

Nguyễn Thành Nhân dịch

 

Chương : 1    2    3    4    5    6    7    8    9    10    11    12    13    14    15   16    17    18    19    20    21    22   
Erich Segal
Số lần đọc: 1296
Ngày đăng: 22.07.2006
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Bờ bên kia - Trần Kiêm Ðoàn
Phản trắc - Hoàng Đình Quang
Tương Tác - Triệu Từ Truyền
Nhạc vũ trong HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH - Trần Kiêm Ðoàn
Tiếng trống Sampô - Anh Động
Sóng lừng - Triệu Xuân
Cõi Mê - Triệu Xuân
Một thời in dấu - Trần Đồng Minh
Dương Từ Hà Mậu - Nguyễn Đình Chiểu
Phố Hoa Phai - Mường Mán
Cùng một tác giả
Chuyện tình (truyện dài)