Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
1.069
123.234.031
 
Chuyện tình
Erich Segal
Chương 22

Chương XXII

Phil Cavillery đang đứng hút thuốc trong khu nhà tắm nắng lúc tôi bước đến.

"Phil? " Tôi gọi khẽ.

"Hả ?" Ông nhìn lên, và tôi nghĩ ông đã biết.

Rõ ràng là ông cần có một sự an ủi gì đó bằng thể chất. Tôi bước lại, choàng tay qua vai ông. Tôi sợ ông sẽ khóc òa lên. Còn tôi, tôi khá chắc là mình không khóc. Tôi không thể. Tôi muốn nói là tôi đã vượt qua tất cả những thứ này.

Ông đặt tay ông lên tay tôi.

"Ta ước gì .." Ông lẩm bẩm, " Ta ước gì ta đã không…" Ông ngưng lời, và tôi chờ đợi. Nói cho cùng, có gì phải vội ?

"Ta ước gì ta đã không hứa với con là Jenny sẽ khỏe mạnh."

Và, như để khẳng định thêm, ông vỗ nhẹ bàn tay tôi.

Nhưng tôi cần được cô độc mình tôi. Để thở. Để đi bách bộ, có lẽ là vậy.

Ở dưới cầu thang, hành lang bệnh viện hoàn toàn vắng lặng. Tất cả những gì tôi có thể nghe thấy là tiếng gót giầy của tôi gõ xuống nền nhà.

"Oliver."

Tôi dừng lại.

Đó là ba tôi. Trừ người đàn bà ngồi ở bàn tiếp tân, chỉ còn có hai chúng tôi ở nơi đây. Thật sự thì chúng tôi là hai trong số ít những người ở
New York thức giấc vào giờ đó.

Tôi không thể đối diện với ông. Tôi đi thẳng tới cánh cửa xoay. Nhưng trong một thoáng, ông đã ở đó, đứng cạnh bên tôi.

"Oliver, lẽ ra con phải nói cho ta biết."

Trời rất lạnh, ở một khía cạnh nào đó lại là tốt cho tôi, vì tôi đang run lên, và mong muốn cảm nhận một điều gì đó. Ba tôi tiếp tục tiến tới gần, và tôi tiếp tục đứng lặng im, mặc cho cơn gió lạnh quất phũ phàng lên mặt.

"Ngay khi ta biết, ta phóng vào xe liền."

Tôi đã để quên chiếc áo khoác. Cơn giá lạnh bắt đầu làm tôi đau đớn. Tốt thôi. Tốt thôi.

"Oliver," Ba tôi nói gấp, " ta muốn giúp con."

"Jenny đã chết rồi. "

"Ta rất tiếc." Ông nói, bằng một giọng thì thào đến lạ lùng.

Không biết vì sao, tôi nhắc lại những lời mà cách đây lâu rồi, tôi đã học được từ người con gái xinh đẹp nay đã qua đời:

"Yêu nghĩa là không bao giờ phải nói mình hối tiếc. "

Và rồi tôi đã làm một chuyện chưa bao giờ tôi làm khi có mặt ông, nhất là trong vòng tay của ông. Tôi bật khóc.

Dịch xong năm 1998

(Dịch theo Ấn bản năm 1971 - Nhà xuất bản New American Library)

Nguyễn Thành Nhân dịch

 

 

Chương : 1    2    3    4    5    6    7    8    9    10    11    12    13    14    15    16    17    18    19    20    21    22  
Erich Segal
Số lần đọc: 1396
Ngày đăng: 22.07.2006
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Bờ bên kia - Trần Kiêm Ðoàn
Phản trắc - Hoàng Đình Quang
Tương Tác - Triệu Từ Truyền
Nhạc vũ trong HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH - Trần Kiêm Ðoàn
Tiếng trống Sampô - Anh Động
Sóng lừng - Triệu Xuân
Cõi Mê - Triệu Xuân
Một thời in dấu - Trần Đồng Minh
Dương Từ Hà Mậu - Nguyễn Đình Chiểu
Phố Hoa Phai - Mường Mán
Cùng một tác giả
Chuyện tình (truyện dài)