Đốt mầm gió hoài thai cuồng nộ
sợi khói lần hạt cơm meo móc
sự huỷ hoại nhún nhảyxuống dốc linh hồn gọt đá tìm sự sống
núi sinh sôi mọc giữa tay người
Chầm bập sông rưng rưngtrái tim áp đất
bóng chôn lại góc làng
kênh rạch hoang mang chiều thiếu nữ yếm đào giải oan lơ lửng
ngang dọc con thuyền hoá kiếp tro than
ngọn lửa chảy lang thang mùa lãng tử
sét ngang mày những kẻ từ tâm
con giấm thời gian lấy chua làm ngọt
con mắt tượng trợn trừng quát tháo
mẽ sơn dầu gương mặt người lên
Đèn tự thức nghe réo rào lũ mèo hoang động hớn
rong rêu vũ khúc hoà canh lòng suối cạn
khởi thuỷ em ngọn nguồn xuôi ngược về đâu ?
nắng cô dâu đỏ con đường đội gạo
xuất huyết nỗi buồn hóa cáo đi hoang
lũ kiến, gián ,giun chuột bọ
giật dành sứt mẽ màn đêm
Tân hôn ngọt
rũ bờ môi son phấn
toan lo tiền bạc
tuổi thơ ngầu đục
đất trời xiêm áo
lao vào nhau điên cuồng
bình minh cây không hát
người không đi
gió quên mình là gió
lặng im
người quên mình là ai
cuộn vào nhau khoảnh khắc
Ngực thiếu nữ sần chai trong đôi tay người đàn ông không nhìn ra đường chỉ tay số phận
dắt dìu nhau giông gió cánh đồng
dắt dìu nhau tật bệnh phố phường
dắt dìu nhau nắng mai sương chiều dựng ngôi nhà rơm rạ
sơ hoang làng mọc lên khói bếp
cá đầy sông rau rút quấn chân chuôm
trăn rắn muỗi mòng đĩa bào dơi vắt kiệt
tái sinh ngọt ngào đau đớn
dần vũ sông mây bầu trời cuộn chảy
đỏ hỏn bàn tay cha , tôi mặt trời hạnh phúc
vượt lên nỗi tàn tạ chuối triền tâm xơ xác
vượt lên khoái cảm mỹ từ trưa cô tịch
vượt lên sự ràng buột thiêng liêng
mẹ mỉm cười nó giống ai trên trái đất này
vì sao nào chiếu mệnh
đất bằng hay cồn dâu ?