Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
1.215
123.206.709
 
Không gian âm thanh Beethoven /Đêm và Ngày
Nguyễn Hồng Nhung

Không gian âm thanh Beethoven

 

Tôi đang ở đâu?

tiếng tiêu bay vắt, tiếng violon quằn quại, nối tiếp nhau như sóng ánh sáng trải dài, trải dài vô tận, tiếng tiêu bỗng nhỏ dần, hun hút, réo rắt, đâu đây suối ngàn đổ về ào ạt ào ạt, đột nhiên lùi xa, lùi xa mọi bến bờ ,chỉ còn những đợt trống thúc, tùng! tùng! tùng! không gian xé toang bởi mọi âm thanh căng phồng, vũ bão, vũ bão…tốc độ! tốc độ!

 

Tôi nhắm nghiền mắt tay vung vẩy lên xuống ào ạt..

Beethoven- còn cơ hội sống sót hay không?

Beethoven- sao ào ạt violon, sáo, tiêu, trống, piano dồn giã? trốn đi đâu? đi đâu? tìm gì đây?

 

trái tim bỗng thắt lại khi tiếng tiêu cùng violon chùng xuống…

Ôi! Beethoven ! đôi tay sờ soạng trên trang giấy lúc này đây, ông không nghe thấy gì hết! không nghe thấy gì hết! đôi tai điếc đặc với không gian, không gian của người đời!

 

sao ta vẫn nghe thấy tất cả?

Beethoven! ông nghe thấy và viết những âm thanh này ra từ đâu? trời ơi!

 

như hết thảy sự sống quanh ta bị xé toang, bị căng lên bầu trời thành mặt trống, và từ đâu những tiếng gõ khủng khiếp dội xuống! tốc độ! tốc độ! nhanh lên nữa, cuống cuồng lên nữa đi! bởi chưa đủ cuồng phong bão tố, bởi chưa đủ day dứt và thét gào…

sao âm thanh bỗng chùng xuống và kìa: xối xả, xối xả nước lũ cuốn, cuốn phăng những vết chân vội vã…

 

Beethoven! với đôi tai điếc đặc, ông nhận ám hiệu từ đâu? từ bầu trời xanh biếc với những cụm mây? âm u một tiếng kèn vang vọng…Beethoven: ông sững sờ nhìn xung quanh và không nghe thấy một tiếng động nào hết? tất cả im như tờ dù sự vật đang chuyển động quanh ông? Trời ơi sao có thể như vậy?

 

ông chỉ nghe tiếng gào rú của tâm hồn? chỉ nghe tiếng đập vỗ nhịp tung sải chân trời của đôi cánh chim tưởng tượng tự do?Sao ông có thể viết nổi những âm điệu dồn dập và tung cánh bay bổng đến như thế của bản giao hưởng số IX.?

Tôi có còn là tôi nữa hay chăng khi thét gào cùng ông bay trượt khỏi thế gian này, Beethoven?

Tốc độ! tốc độ! không đủ thời gian để đau đớn nữa! những đoạn dứt nho nhỏ, thì thào trầm bổng của tiếng tiêu chỉ đủ hét lên sau đó những tiếng gào đập phá của trống…

 

Đây rồi, một phút rã rượi, xả cánh…

đây rồi một bất chợt đớn đau buốt lịm tim…

Beethoven dừng lại khoảnh khắc: lúc này ông nghe ngóng chăng? biết đâu lắng một tiếng chim? không! violon chỉ đủ đôi chân ta rũ rượi lê bước, đôi cánh tay buông thõng xót xa…

 

Tiếng violon đẩy sự sống tha thiết lên phía trước…

sao vẫn phải ước mơ? sao vẫn mong đợi? đợi gì đây - cái day dứt nghiến ngấu của buông xuôi?

từng nhịp từng nhịp đều đặn khoan thai của đời sống –nghiến ta, nghiến ta đều đặn…-ôi thoát được không Beethoven? thoát đi đâu dưới vòm âm thanh tràn đầy ăm ắp này, bao phủ màn sương thăm thẳm của đau?

 

Phút này thiên tài của ta chắc chắn quên hết, ông tưởng mình vẫn nghe đâu đây tiếng suối chảy, rừng cây lao xao thì thào, và gió vờn, gọi tên gọi tên sự vật, tên người, ôi Beethoven!

sao ông dừng lại lâu đến thế ở viễn cảnh êm đềm này? chỉ tiếng tiêu vang vọng, và xé ngang là những âm thanh bay bổng violon, bay vút lên tận đôi cánh của thiên thần của trời xanh, của êm dịu không trông đợi, không mơ ước, không rã rời, đây, gió đang xoáy nhẹ nhàng như bước chân vũ nữ, như xoải nhẹ cánh thiên thần thổi kèn mang hơi ấm mộng mơ bay lên, gặp hương thơm ngào ngạt của mùa màng và những cụm mây…

 

thôi rồi…

tiếng kèn đồng lanh lảnh trỗi dậy…

violon cố ve vuốt, ve vuốt giấc mơ nghe thấy trọn vẹn mọi âm thanh dương thế tinh tường của đời sống, ôi Beethoven! gã điếc vĩ đại nhất thế gian này! sao-ông-không-nghe –thấy?

 

Chẳng nhẽ vậy sao? Beethoven?

những âm thanh này là gì đây?

đời sống nào đây? vẫy gọi nào đây? ta lao đến như thiêu thân và cháy sáng rực trong thiên thần âm thanh này

 

tiếng hát người bỗng cất cao, kiêu hãnh, tha thiết, vượt lên bay bổng, nối đuổi theo nhau như sóng trào dâng như ánh sáng tỏa nhảy nhót nối nhau bay lượn lên cành cây, trên cánh đồng, trên thảo nguyên, trên bầu trời, quay tròn, quyện vào nhau, nâng nhau lên bay, bay bay vô tận vô tận…giọng hát, nốt nhạc bay thăm thẳm, rồi…bỗng nhiên từ xa mờ…dội về những bước chân những thôi thúc…một giọng nam trung vút lên dõng dạc, ngân buốt, nhắc lại nhắc lại đội quân trống, dàn nhạc đệm tiếng đồng ca…

 

Beethoven với đôi tai chỉ một màn âm thanh yên lặng xoáy tròn xoáy tròn như vũ bão vũ bão của lặng câm của im lìm, của vĩnh cửu…

Tiếng hát cất lên cao vút cao vút!

 

hãy tiến thẳng lên phía trước! hãy đi đi! hãy lên đường! hãy dấn thân!

Ôi thiên tài!

không gian của cánh cửa thiên tài bật tung- vĩnh viễn thoát kiếp người hữu hạn và đau đớn-

 

 hãy bay lên  ÂM THANH THƯỢNG ĐẾ!

BEETHOVEN!

 

Bản giao hưởng số IX- bản mise cuối cùng của loài người.

 

( nghe giao hưởng số IX. của Beethoven. 2010.04.26)     

 

 

 

Đêm và Ngày

 

Nữ thần Rạng đông hôn tóc em

 là khi

anh ngủ vùi trong gối êm thần Bóng tối

 

chỉ giấc mơ hiền hòa  không đổi chỗ

tàn đêm Em nhớ-

 tiếp

 thương đọng giấc Anh

 

Ngày nối đêm 

bởi

tình yêu dài vô tận

nhớ nhớ thương thương-  lật giấc trở -  tỉnh, mơ…

 

Ngày sinh ra –em nhặt nắng hong- thủ thỉ anh bay êm đềm cơn gió

đêm sinh ra- ấm dịu lòng anh-  giăng mộng đẹp em ru

 

giữa đất và trời- lưu luyến Yêu  sông biển

giữa đêm và ngày-   mê mải Chữ khắc lời tim

 

 ngày búp  xuân rơi, đêm lá vàng dừng hẹn ước

biết làm gì hơn?

tặng nhau  hoài niệm

 

Đêm và Ngày

               đang đổi chỗ cho nhau….

 

( Otthon.2010.04.28)

Nguyễn Hồng Nhung
Số lần đọc: 2738
Ngày đăng: 29.04.2010
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Đám tang của kẻ bụi đời - Jalau Anuk
rừng / hoạ sĩ - Hoàng Vũ Thuật
Cơn động cuối – có phải đã kết thúc - Vũ Trọng Quang
Chút tình riêng với Huế - Kim Tuấn
Lựa Chọn - Nguyễn Thánh Ngã
tôi nhìn tôi / trong góc phòng biệt giam / chớ khoán trắng / vẫn vậy - Chinh Văn
Đặc sản - Nguyễn Man Nhiên
Cửa Mẫu - Mai Văn Phấn
Nhện ơi ! - Nguyễn Giúp
Em đã rách nát - Âu thị Phục An
Cùng một tác giả
Chim sẻ (truyện ngắn)
Thời gian (tạp văn)
Tuyết rơi (truyện ngắn)
Tách… (thơ)
Đêm nhạc jazz (truyện ngắn)
Vô danh (thơ)
Mùa thu chết (truyện ngắn)
Nhát đâm cuối cùng (truyện ngắn)
Bi hài biên tập (truyện ngắn)
Tang (thơ)
Buốt. (thơ)
Bóng (thơ)
Anh (thơ)
Đợi (thơ)
Szepes Maria (chân dung)
Mùa (thơ)
Tự do (thơ)
Xanh xao (thơ)
Câu chuyện tháng Hai (truyện ngắn)
Mưa Đêm (tạp văn)
Tình yêu (truyện ngắn)
Rát (thơ)
(truyện ngắn)
Jesse (truyện ngắn)
Sài gòn và em (tạp văn)
Năm Đổi Mới Đã Đến (nhìn ra thế giới)
Sống (tạp văn)
Ba Nguồn (triết học)
Jesse-3 (tạp văn)
Noel (thơ)
Arlequin – Anh Hề (triết học)
Ngôn Từ (tạp văn)
Các Hình Ảnh Cổ (triết học)
Phục Sinh (tạp văn)
Người Đàn Bà (triết học)
Cổ Tích Da Đỏ (triết học)
Chữ Tháng Sáu (tạp văn)
Thuật luyện vàng (triết học)
TẢ TƠI (truyện ngắn)
Sekina (tiểu luận)
Trở về nhà (tạp văn)
Cái gương (tiểu luận)
Sự nô lệ (truyện ngắn)
Có thể lắm (truyện ngắn)
Sống (tiểu luận)
Giữa (tạp văn)
Tuổi thu (tạp văn)
Bí ẩn đời sống (truyện ngắn)
Hạ ký (tạp văn)
Sáu mươi (tạp văn)
(ký)
Có đường đi lên (tiểu luận)
Có lẽ (thơ)
Về bản chất (tiểu luận)
Chị của Bố (truyện ngắn)
Lớp học Tiếng (truyện ngắn)
Mi và thượng đế (tiểu luận)
Tử vi Ai Cập (nghệ thuật)
Quê nhà (truyện ngắn)
Hưu (thơ)
Chết (thơ)
Bảy năm (truyện ngắn)
Cây táo vàng (truyện ngắn)
Quả bong bóng lợn (truyện ngắn)
Từ duy nhất (truyện ngắn)
Thu (thơ)
Kẻ giết mẹ (truyện ngắn)
Tặng (thơ)
Cây mận (truyện ngắn)
Cổ tích (truyện ngắn)