Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
1.176
123.222.847
 
Ảo
Nguyễn Thánh Ngã

biết là ảo trong ảo mộng ảo giác ảo ảnh. Nhưng biết mà chi trong khi ảo tưởng ngập người. Biết là không muốn biết gì nữa. Biết lấy lấy gì rơi đi thứ định mệnh cuống lá. Cây có nói gì đâu với gió mưa mà khí hậu đổi thay. Ôi cuộc tuần hoàn vô giới hạn. Cả màu xanh thiên không kia nữa, và cả rừng cây, chỉ là tiếng thở của búp chồi ảo hóa. Có gì mong manh hơn ?

thì đây... điều đó không còn là hiểu biết của chúng ta. Điều đó là một trò đùa của Bóng Đêm. Kẻ mặc áo giáp đứng sau lưng Bóng Đêm là Quá Khứ. Thứ hiện hữu của Quên Lãng. Tôi đã quên lãng ư ? & tại sao vậy ?Tôi hãy nhìn hết cả cái nghe tôi để tận thấy đáy sâu của thiên thạch trú ẩn...một Ảo vật linh thiêng hay một khai thị từ trời ?

tôi thấy hòn đá kia là một báu vật. Tôi thấy cái hố sâu là nơi chứa báu vật. Tôi thấy tôi là người đứng nhìn cái hố sâu. Tôi thấy trong tôi bước ra một người tham lam chìm xuống hố sâu.Thời gian là kẻ lấp đầy khoảng trống. Khoảng trống nặng hơn những gì tôi tưởng, thì hòn đá có đáng chi. Mảnh thiên thạch hàng triệu năm không lấp đầy một khoảng trống. Kẻ đứng trước mênh mông trong tôi bước ra từ loài gien hoảng sợ. Tôi hoảng sợ tôi và chạy trốn tôi !

"đừng khôn ngoan và thông minh". Kẻ chạy trốn đe dọa như lưỡi dao chém đá. Bật tóe ngôn ngữ của lời. Bật tóe vỉa tầng của sự thật. Ta là ai với mắt mũi tai, miệng lưỡi nô lệ ? Ta là một thứ máu thịt và giẻ rách hổn độn. Đừng lầm ta với trầm hương mà cô đơn đang đốt lên thơm ngát. Đừng lầm ta với sợi dây đàn đang căng những âm thanh kỳ diệu. Đừng lầm ta...hỡi chiếc giày đang tập yêu cái bàn chân hay dẵm đạp. Hãy tập đi với nó cho đến khi mòn gót. Đừng thù oán nó. Thân phận chiếc giày...

vì có khi đi mà nhìn thấy mình không đi. Và khi đứng mà thấy mình không đứng. Cho đến khi vấp ngã. Bật khỏi bàn chân. Làm chiếc giày rách bị người ta ném bên đường. Lúc đó mới hiểu vạn vật trong chiếc giày. Và những bước đi vũ trụ. Chiếc giày sẽ kêu lên người ta mượn tôi để mang đi. Và sự thật không phải như vậy. Chỉ là ảo mà thôi. Tôi mới chính thật là tôi. Một chiếc giày rách ngồi bên đường như một nhà sư. Mối mọt đang gặm nhấm sự ngưng nghỉ bí ẩn... /.



Nguyễn Thánh Ngã
Số lần đọc: 2247
Ngày đăng: 06.06.2010
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Thanh tẩy - Trần Hữu Dũng
Độ Nghiêng Bóng Tối - Vũ Trọng Quang
Ta Đang Tìm Nụ Cười Đơn Sơ - Mây Ngàn Phương
Những mảnh tình tan vỡ bỗng lung linh. - Hà Thiên Sơn
Bất Sá /Về Đâu? - Trần Dzạ Lữ
Ma khúc - Nguyễn Viện
Nợ tình - Vân Uyên
Nói Với Em /Ta & Ánh Sáng /Trong Từng Phút Nghỉ - Lưu Mêlan
Tây Hà tự - Đào Duy An
một ngày với Tuy Phong - Thái Anh
Cùng một tác giả
Co (thơ)
...Mưa (thơ)
Ảo (thơ)
Mở (thơ)
Pleiku (thơ)