Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
1.126
123.228.117
 
Chuyện Làng Bờ Kinh
Dương Đức Khánh

Cái nhà vệ sinh công cộng của ấp mới xây bự chảng. Gạch men ốp lát, kiểu cọ màu mè dòm mát con mắt!... Vậy mà hai ba tháng nay, để để đó coi chơi!...

 

Mấy ông ban ấp hôm rày cứ họp miết, bàn tới tính lui chưa ra cái  “phương án mở cửa hoạt động”. Tranh cãi cũng “sôi sình: “…Tui có ý kiến, đề nghị giá vé thấp nhứt cũng phải một ngàn!…”. Rồi: “Sợ không “con ma” nào chịu tới, mấy ông chạy đi nắm tay người ta, lôi vô được không?!...Rồi mướn ai trực, mần vệ sinh?...Tui có dọ thử mấy đối tượng khó khăn thất nghiệp rồi, ai cũng lắc đầu: Thà đói đi bắt hôi, đi mót lúa ăn, chớ không ai chịu…đi trực nhà cầu mà ăn! Vô phương!...

 

Thiên hạ cũng ì xèo, nhứt là mấy bà ngoài chợ. Bà Năm Bánh Lọt trề môi dài cả tấc: “Mấy ổng xây thì để cho mấy ổng vô đó mà đi, cho nó sang!...Mẹ, ăn cơm với nước mắm kho nổ thấy ông bà ông vải mà đi cầu lần tốn ngàn bạc! Họa là điên!...Mà nhà tui lớn nhỏ gần chục mạng. Vị chi ngày mất toi hơn ký gạo! Sống nổi hông!”…Bà Tư Tẹt xổ luôn: “Tui thì đi hầm cá, đi dưới sông từ hồi cha sanh mẹ đẻ tới giờ quen rồi, thoải mái mát mẻ. Mỗi lần vô nhà cầu nghe cái mùi là khó chịu muốn ngộp thở!...Hôm hổm lên nhà thằng Hai trên thành phố ở chơi mấy bữa, nín riết, về mang bịnh bón luôn! Sướng ích gì!... Con dâu thì cứ hỏi hoài, sao không thấy má đi “ta-lét”!...Mà ở trển nghĩ cũng mắc cười, trong nhà từng dưới từng trên gì cũng có, dzậy là cũng như…cha này ngồi “ta-lét” trên đầu cha kia!”. Cả chợ cười cái rần!

 

Hôm rầm rộ chiến dịch xóa trắng toàn bộ cầu bè, cầu hầm trong ấp, lực lượng phải tới tận nơi, nhiều chỗ phải dùng biện pháp cưỡng chế mới giải tỏa, rút cầu được! Mấy hầm nuôi lẻ tẻ thì kéo cá lên lớp ăn lần, lớp cho hàng xóm. Còn như bè Bảy Xị gần bến chợ là dạng nuôi nhiều, cá còn nhỏ, phải tiếp tục bằng thực phẩm. Vợ Bảy Xị ngày nào cũng đi chở bao bao, mặt mày nhăn đùm! Vừa đứng cho cá ăn vừa lầu bầu, lý sự khan: “ Cái thứ này cũng cám gạo, cũng đầu cá xay ra!...Con người ta cũng ăn cơm, ăn cá mà ra!...Dzậy mà tác hại, với ô nhiễm! Bày đặt!...”    

 

 

Bè Bảy Xị cũng như cái nhà cầu công cộng của ấp! Tối ngày rần rần, vui đáo để!...Xóm giềng sớm tối được dịp gặp nhau, vừa ngồi “tủm” vừa thoải mái tán dóc trên trời dưới đất!...Một dãy cả chục ô cầu, nhưng nạn cầu kẹt cũng liền liền!...Vách ván ngăn dính liền thấp tè, trống lổng trống lơ, nên “phe tóc dài”, “phe đực rựa” phải chia phiên! Chừng nào phe này đi dứt, phe kia mới được xuống!...Nên có khi “giải quyết” được là mất đứt buổi sáng!...

 

Cái cảnh buổi tối mới ngặt! Trời tối hù, đứng trên nhìn xuống cứ thấy một cục đen đen, nếu là “phe đực rựa” nhiều khi còn nhận ra nhờ điếu thuốc đỏ rực! Còn không, biết giống gì chết liền!...Mấy tay xỉn rượu là hay mắt nhắm mắt mở tông tông xuống. “Đi đâu ông nội! Bộ đui hả?...”. Vậy là xin lỗi lia lịa, sượng ngắt! Có tay trơ mặt lì, phóng đại vô luôn! Chị em phóng ra, la làng um sùm! (Cảnh này xảy ra hoài!)...Nhưng ban đêm xỉn mà đi cầu bè rủi lọt cầu còn đỡ, dầu gì cũng nước sông; chớ lọt cầu hầm một phát là tắm cả ký xà bông thơm, ba ngày còn mùi! Còn tai tiếng thì “thúi hoắt” cả đời!...Thiếu gì tay hồi nhỏ lọt hầm cầu cá, giờ thành “ba trợn” luôn!

 

Vậy là cả mấy tháng nay, bà con mình bít chịt “đầu ra”, nhưng “giải quyết” ở đâu, giấc nào thì đi hỏi đứa con nít ba tuổi cũng biết!...Thành tật thành lệ rồi!...

 

Hôm họp phiên cuối cùng, trước tình trạng “vô cùng bức xúc”, toàn ban ấp nhất trí với một một sáng kiến rất “độc đáo”! Vậy là  “không chần chừ gì nữa, sáng ngày mai mở cửa…phục vụ!”

 

Và, cứ như có bùa phép gì không bằng!... Buổi khai trương thành công ngoài sức tưởng tượng!..Thấy trước mắt mà tin không nổi!...Mờ trời, già trẻ trai gái kéo tới rần rần, tranh nhau mua vé như đi coi hát! Có người ôm bụng vừa đi vừa chạy, mặt mày xanh dờn!...Mấy anh lực lượng lăng xăng xé vé, thu tiền không muốn kịp! Trưởng, phó ấp cũng có mặt từ sớm, đứng theo dõi, cười tủm tủm!...Mơi mốt được xã, huyện biểu dương, được bằng khen là cái chắc!…

 

Số là sau buổi họp, các khu trưởng, tổ trưởng nhận chỉ thị của ấp về triển khai tới từng hộ, kiểu úp úp mở mở: Tối nay, sẽ có lực lượng dân quân luân phiên bơi xuồng tuần tra, phục kích sáng đêm dọc theo bờ kinh; sẽ pha đèn bắt quả tang và phạt tại chỗ hai trăm, đối với một trường hợp ngồi “tủm” dưới sông!

 

Nhưng, cảnh rần ì đông đúc như vậy được mấy bữa thì chưa ai biết!./.

 

 

Dương Đức Khánh
Số lần đọc: 1848
Ngày đăng: 30.07.2010
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Cắm sừng - Đỗ Ngọc Thạch
Chàng Cần Một Cây Bút. Bây Giờ. Ngay Lập Tức. - Lê Minh Phong
Chuyện cổ tích của người bạn vong niên - Vinh Anh
Những Con Người Gian Dối Đáng Thương. - Đặng thị Thanh Liễu
Tam Thập Lục Kế - Đỗ Ngọc Thạch
Bao Nhiêu Nước Cũng Được. Như Biển Ấy. - Lê Minh Phong
Những Linh Hồn Thức - Phùng Văn Khai
Những Mảnh Vỡ (17) - Nguyễn Thị Hậu
Lão Trạch - Minh Diện
Cò Quăm - Nguyễn Anh Thế