SOI BÓNG
Khỏa thân
tự ngắm mình mới sung sướng làm sao
Tuổi trẻ sẽ kết thúc khi thấu suốt hành trình người ta bảo
Không
Nó lại bắt đầu
tôi tin chắc thế
Nhìn dòng sông thầm hỏi
Có bao cái bóng của tôi nước đón nhận vào lòng
Nguyên lành
tan vỡ
ngắn dài đủ cỡ
Cái bóng nào đích thực của tôi
Khi ta không còn giấc mộng sẽ đi đâu
Bóng có mất hay nhập hòa vào cao rộng
Tuổi thơ thước phim vàng
Ký ức rửa sáng từng âm bản
Những trường đoạn phóng lên
Trong căn gác 36A phố Trần Nhật Duật sát chợ Bắc Qua
Tôi sinh ra
mùa Hè năm ấy
Mẹ thức đêm giặt tã lót cho tôi
Giọt nước giọt mồ hôi rơi xuống
Hướng tới ánh sao
tôi thả giữa trời sao và ngọn sóng
Chiếc bóng tuổi thơ
Núm nhau con mẹ gửi nước tự bao giờ
Hòa sắc thắm đôi bờ mát mẻ
Mẹ ơi
con sẽ nên Người
con sẽ...
TRONG LÒNG NƯỚC
Vâng
những bóng ma biết rất nhiều thứ chuyện
Chỉ nói với ta vào những giờ linh thiêng
Chẳng có gì vĩnh viễn mất đi hoặc mãi mãi bị đắm chìm
Tất cả tự tìm đường lên tiếng
Người chết trôi:
Sống khó thế nào chết khó thế ấy
Tôi cố quẫy đạp đến khi không còn quẫy đạp được nữa mới thôi
Đừng gọi tôi là kẻ chết trôi
Bởi đã bơi tận hơi thở cuối
Những người như tôi không ít cũng không nhiều
Rong rêu:
Có số phận cuộc đời ngay cả rong rêu
Hãy biết yêu những gì mình có
Mang hình hài mỏng manh bé nhỏ cùng phù sa nước đỏ lang thang
Giữ niềm xanh cho đến lúc lụi tàn
Phù sa:
Từ đá sỏi trầm lưu dưới đáy
Tự phá mình ra
hóa ngàn hạt phù sa
Tình với rừng già và biển cả
Như người mẹ với con so con dạ
Đều yêu thương do đau đớn sinh ra
Thuồng Luồng:
Đã có thời làm ma vương hoành hành từ bến Chèm đến bến Phà Đen
Nuốt bao người vào bụng
Bỗng lưỡi kiếm ông Đùng chặt Giải tôi ra từng khúc
Từ đó mặt sông hết cảnh hãi hùng
Khi đọa vào địa ngục
mới hay nghiệp chướng sâu dày do mình tự gây ra
Nàng Tiên Dung:
Thiếp con gái vua Hùng thứ sáu
thích ngao du hơn mọi thứ trên đời
Phong Châu xa vời
Thuyền đang xuôi tới biển
Bãi Tự Nhiên cảnh đẹp đỗ lại chơi
Quây màn tắm
nước rửa trôi nền cát
Một thân hình trai tráng bỗng hiện ra
Cảm tạ bao la se duyên kỳ lạ
Ta gặp ta khi ngăn cách không còn
An Dương Vương:
Tâm hồn Trẫm đã chôn nơi thành ốc
Khi lẫy nỏ thần độc nhất bị mất đi
Giá biết trước được thì...
Thần Kim Quy ơi
Trẫm chịu tội bất nghì với những người trung tín
Cao Nỗ đô Nồi một thuở vội quên
Lòng tị hiềm ưa phỉnh nịnh như bóng đêm lấn chiếm
Đó là cơ hội đầu tiên cho kẻ phản trắc dối lừa được ở cạnh bên
Cầu chuộc lỗi bi thương bằng cái chết
Chết ngàn lần chưa chuộc hết một lần sai
Xin mọi người hãy nói với ngày mai
Về tháng năm thất bại lớn lao này
Người mò ngọc trai:
Ngọc càng đẹp
phận trai càng đau khổ
ánh sáng long lanh thoát thai từ bóng tối u sầu
Rẽ tầng tầng sâu thẳm
Thủy Thần nói lại những điều mắt thấy tai nghe
Nước hé mở tấm màn che bí ẩn
I
Sông Hồng son trẻ
Lượn phù sa vạch những quẻ Hà Đồ
Đây then chốt bốn phương hội tụ
Nơi mưu toan nghiệp lớn muôn đời(1)
Thăng Long mạch núi sông một hướng nghiêng soi
Mùa Thu ấy
ráng Rồng bay chói lọi
"Chiếu dời đô" vọng tiếng nói đất trời
Hà Nội hào hoa nhu nhã rất Người
Trong thời bình cũng như thời loạn
Từ bao miền quê khác
Trăm họ tụ về
gắn quãng đời sáng nghiệp với nơi đây
Hà Nội dày gian nan
Hà Nội đầy ước vọng
Được cười khóc với Người là hạnh phúc quá lớn lao
Hà Nội đi về trong giấc chiêm bao
Những ngọn tháp quyện vào trời biếc
Một dòng sông ngưng kết sắc hoa Đào
Hà Nội tiễn đưa
Hà Nội đón chào
Những cay đắng ngọt ngào đã trải
Sông Hồng ơi ghi lại đươc điều gì
Những suy nghĩ xuyên qua thế kỷ
Vẫn hằng đêm thủ thỉ tâm tình
Chở thuyền lật thuyền mới biết sức dân như nước(2)
Lòng nhân từ thấu suốt sao Khuê
Nhong nhong ngựa Ông đã về(3)
Cỏ Bồ Đề ven đê xanh mướt
Lê Lợi dừng cương tính những nước cờ
Tắt chiến tranh muôn thuở (4)
Tha kẻ hàng mười vạn sĩ binh
Người mở đức hiếu sinh dân tộc
Cho nhân gian hưởng lộc Hòa Bình
Ân phúc hay định mệnh
Mảnh đất Rồng bay
chứng kiến mọi hành trình
Chương Dương cướp giáo giặc
Hàm Tử bắt quân thù(5)
Hào khí Đông A
lời thề Sát Thát
Một trời gươm loáng máu Đông Bộ Đầu
Xã tắc hai phen bon ngựa đá
Non sông ngàn thuở vững âu vàng(6)
Rũ bỏ mọi vinh danh Vua Trần thành Vua Phật
Đại định vô song là khi chiến thắng được chính mình
Thăng Long hồi xuân sau mỗi cuộc trường chinh
Núi lập đàn tràng
sông cầu Kinh giải thoát
Cho hàng vạn vong linh giặc ngoại xâm tan tác khắp cõi bờ
Hơn một lần rực rỡ
Hoa Đào chào Nguyễn Huệ đến Thăng Long
Trăm năm trước phát súng đầu tiên tàu chiến Pháp nã vào Cửa Bắc
Trăm năm sau tên lính thực dân cuối cùng nhục nhã rút qua sông
1946
gió hun hút đêm Đông tháng Chạp
Những đoàn quân lặng lẽ vượt cầu Long Biên
mang Thủ đô kháng chiến lên rừng
Một Kinh thành dẫu bao lần tiêu thổ
nhưng chưa bao giờ thất thủ trước lâm nguy
Hào lũy lòng dân tạo thế trận thế nước diệu kỳ
Cùng Rồng lửa
vào cuộc tử sinh thế kỷ
Hà Nội 72
kiên cừơng Điện Biên Phủ trên không
Chở bão giông sông Hồng ra biển lớn
Rộ mùa vàng Cúc đợi Tết giữa đạn bom
Sau đổ nát Khâm Thiên
Hà Nội vẫn còn
Nốt ruồi son Hồ Gươm
sóng hàng mi Liễu biếc
Quên hết đau thương nghe trẻ tập đánh vần
Thánh thiện phong trần như gương mặt người thân
Ta đã bén duyên từ vạn thuở
Hà Nội ơi
chẳng cần nhắc thì lòng vẫn nhớ
Ngàn trang vàng lồng lộng mở bốn phương
II
Nếu con đi đường bộ mà tới Ta tiếp dẫn con
Nếu con đi đường thủy mà tới Ta trao cho con
niềm tự hào nước non dân tộc
-Xin nhận những gì Người đùm bọc
trong vòng tay lớn rộng của Người
Sông Hồng ơi
Mẹ muôn đời nước Việt
Ngược xuôi dòng truyền thuyết chúng con đi
Kính chào
vạn lý trường thành của bao thế kỷ
Những con đê khởi công từ thời Lý huy hoàng
Cuộc giao chiến âm vang vũ trụ
con người chống giặc dữ thiên tai
Bàn tay xếp an bài mọi sự
Nào cần chi cầu đảo nơi đâu
Người đóng cọc
người thả xuống vực sâu dọ tre sỏi đá
Người đắp đê Hà Bá cũng phải thua
Phá tan những pháp thuật yểm bùa
coi phù thủy là đồ con trẻ
Nhân vào mình những sức mạnh anh linh
Quần tụ lại đây
cùng kể chuyện Sơn tinh- Thủy tinh cho con cháu
Mỗi tấc đất đều ngấm mồ hôi và máu ông cha
Phù sa nhuộm làn da
tâm hồn nặng căn sóng nước
May có cơ duyên được thuộc về Người
Hồng Hà
đằm thắm
sáng ngời
Miên mật chở những hành trình kiến tạo
cho ngàn năm sinh nở những Rồng Tiên
Cảm ơn Người vững lập một cõi thiêng
Nam tiến bền bỉ cùng lịch sử
Nền văn minh mang hơi thở sông Hồng
Đây Cổ Loa quốc gia Âu Lạc lọt lòng
Mũi tên đồng nỏ liên châu chuyển rung trời đất
Bi kịch Nước- Nhà lần thứ nhất đã xảy ra
Đây di chỉ Đồng Vông thời đồ đá
Những lưỡi rìu vòng khuyên dân dã đã phôi thai
Hạt thóc in dấu vết người con gái con trai Lạc Việt
Lần đầu tiên cấy lúa nước dọc sông Hồng
Nào tất cả hãy mặc áo da thú và cắm lông chim lên tóc
Vũ khúc trống đồng lễ hội vui chơi
Vun vút
cánh thuyền đuôi én đua bơi
Mùa Thu
cầu trời cho mưa hòa gió thuận
Cho gạo Dự Tám thơm đầy ngọn những nong sàng
- Bạn đi xa thấy nhiều điều lạ
đến Việt Nam thấy thêm được điều gì
Nở nụ cười
nhà điêu khắc Ghi-Vi*:
- Những thuần phong mỹ tục diệu kỳ
Nét chạm khắc tinh vi trên mái cong đình cổ
Bốn ngàn năm trước người Việt đã biết vót cây làm đũa
Khi ở phương Tây chưa biết ăn bằng những dĩa thìa
Mọi người đều có chung một vùng quê
Khi xa cách nhớ về tâm đỡ khổ
Bạch Hạc Việt Trì
Phong Châu đất Tổ
Núi Nghĩa Cương
lăng mộ các vua Hùng
Cả dân tộc tựu chung ngày giỗ Tổ
Mùng Mười tháng Ba muôn thuở lưu truyền
Mỗi người Việt là một biên niên sử
Chép sự sống còn vào dòng chảy uyên nguyên
Cá Anh Vũ nhởn nhơ tìm hơi ấm trên làn sóng biếc(8)
Đã hết thời phải cung tiến nhà vua
Bạch Hạc cá cứ giỡn đùa
Rễ Trầm rêu đá ven bờ xanh tươi
Gõ mái chèo rong chơi
Thượng nguồn Mè Trắm Trôi
Cá nhiều như cám bổi
Những rừng Lim Nứa Gồi
Vươn lên trời cao vọi
Hạ lưu bãi sa bồi
Hoa quả tươi thơm gọi
Của chìm nổi nơi đây
Hỡi ai đi Đông đi Tây
Có nghe sông Mẹ vơi đầy nhớ thương
Gõ mái chèo âm vang bát ngát
Cá Sấu nào phiêu bạt trước dòng thơ(9)
Có quãng đời tôi đã từng mơ
Bơi lội trong sông
nằm ngủ trên bờ
không ai câu thúc
Tiếng chim kêu chín rục nỗi niềm
Xin hoài niệm những tháng ngày gian khổ
Chiếc gương con đập vỡ ra nhiều mảnh tặng mỗi người
Soi trong nước mắt nụ cười
gương mặt tôi trọn vẹn
" Ngồi tựa mạn thuyền''
người ơi đến hẹn
Chúng mình về miền Quan Họ gặt lời ca
Sang chơi Sơn Nam Hạ
say chiếng Chèo làng Khuốc đãi gần xa
Lử lả Chầu văn
hầu đồng các giá
trước phủ đền trình Mẹ trình Cha
Lộc vãi lộc rơi
của ngon vật lạ
Xênh xang lãi ròng Xuân Hạ Thu Đông
Ngày mộng Non cao
đêm mơ Biển rộng
Sóng sánh
cặp kè
che chở hồn ta
Xin vẩy lên Người nước Thánh Hồng Hà
Trước phút giây từ giã
Tẩy những gì lỡ trót mạ bản thân
THĂNG HOA
I
Chuyện kể rằng
Thắng giặc xong Người đến chân núi Sóc Sơn
Cởi bỏ giáp sắt nón sắt
Chỉ cùng ngựa sắt bay vào trời biếc
Nhớ ơn dân lập đền thờ Phù Đổng Thiên Vương
Người anh hùng khác thường là thế
Hiểu sâu sa lẽ dâu bể ở đời
Con Rồng bay cao con Rồng hối hận(10)
Không gì hơn hòa nhập vào vạn vật sinh linh
Hòa nhập nhân lên sức mạnh của mình
Sự sống thăng hoa thành bất tử
Cho đời sau chép thơ trên ráng lửa Tre Ngà
Người hát rong vừa đi vừa ca
Tháng Ba mẹ đi trảy cà
Bàn chân ướm vệt phù sa tươi hồng
Hoài thai dấu lạ dòng sông
Hơn năm ước vọng tiên đồng sinh ra
Lên ba chửa biết u oa
Bỗng nghe sứ giả truyền loa gọi vào
"Tâu vua bảo với thợ rào
Đúc roi nón ngựa to cao y lời"
Vươn vai lớn bổng hơn người
Vung roi một trận quét nòi giặc Ân
Ao hồ khắp huyện Mê Linh
In vết chân của ngựa thần đi qua
Ai ơi sự tích chẳng nhòa
Bóng người thấp thoáng như là đâu đây
Lịch sử làm vẻ vang dòng chảy
Người anh hùng dựng tượng đài lộng lẫy giữa lòng dân
II
Tôi như kẻ tham Thiền nhập định
Có thể một điều gì sẽ đến
Tôi tin những phép màu vẫn xuất hiện quanh ta
Phúc phận hằng hà sa số
Con người hòa nhịp thở thiên nhiên
Trong lặng im dường có nỗi buồn
Trong lặng im dường như không có
p mặt mình vào mặt sông tươi mát
Không thể nào sống khác chính ta
Tôi học sự kiên trì của người câu cá
Học khéo léo đảm đang của người trồng ngô tra đỗ gieo vừng
Học bình tĩnh của người lái thuyền lúc bão
Học dân gian những làn điệu ngọt ngào
Không thành đạt không sao
Đừng bao giờ độc ác
Sông ru ta trong muôn nỗi dạt dào
III
Đường chỉ tay đất nước nói gì đây số phận
Bao thăng trầm khí sắc có còn thiêng?
Đi cùng sông với em
Làm quen những gì phiêu lãng
Nước tràn gió mát
Sóng phù sa xát bọt xà phòng
Những con thuyền đi theo chiều dọc
Những con đò lại đi theo chiều ngang
Cứ như thế đan vào năm tháng
Sông Hồng
tiếng hát Rạng Đông
Bao đời gắn với bến sông
Con người sớm biết chèo biết chống
Đặt tục xăm mình theo dấu nét Lạc Long
Năm mươi con theo Mẹ lên rừng
Năm mươi con theo Cha xuống biển
Dù Trí dù Hiền đều giống Rồng Tiên
Không ai tắm hai lần trên một dòng dâu bể
Có những điều không dễ trôi qua…
Ai từng nhìn thế sự phù ba
Sang bờ khác vẫn không dứt được ra ngoài cuộc?
Một ngày hay một đời
Biết sống trong tình yêu là hạnh phúc
Thái cực buồn vui
nước cạn nước lớn dòng sông
Nào kết vòng lễ hội
những lứa đôi nhập cõi lung linh
Ta bắt chước Lang Liêu trước kỷ nguyên công lịch
Gói bánh Dày bánh Chưng tượng hình trời đất cúng Tổ Tiên
Phù hộ cho ăn ra làm nên phúc bền vạn đại
Cây nở hoa kết trái mỗi mùa
Lành là nước
dữ là nước
chớ đùa
Mấy nghìn năm
người ngự trị
người nương nhờ
Ngọn sóng
Đặt cược mình vào hy vọng bao la
…………….
(1)"Chiếu dời đô" của vua Lý Thái Tổ
(2) Thơ Nguyễn Trãi
(3) Câu hát dân gian vùng đồng bằng Bắc Bộ
(4) "Cáo bình Ngô"- Nguyễn Trãi
(5)Thơ Trần Quang Khải
(6) Thơ Trần Nhân Tông
(7)Nghệ sĩ Công huân Xô Viết Grudia
(8) Câu hát dân gian vùng Việt Trì
(9) Nhà thơ Hàn Thuyên thời Trần làm thơ đuổi cá Sấu
(10) Hào 6 quẻ Kiền trong Kinh Dịch