Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
1.188
123.211.751
 
Không đề
Vương Ngọc Minh

.. phải nói, suốt bốn mùa tôi cứ đi đi về

về “đường xưa lối cũ*” lắm lúc dăm lượt mỗi

ngày (!) kỳ thực, chỉ quanh quẩn từ chỗ trọ đến

chỗ cấp bữa ăn chiều miễn phí [chỗ tranh sống!]

 

kể cũng lạ, mỗi bận đi đi về về, mặc

dù lặp lại theo quán tính, nhưng tôi cứ suy

nghĩ miết về vai trò của con đường! vai trò

của bóng cây hai bên đường! vai trò của xác

 

những chiếc lá vàng! về phần xác của những chiếc

lá vàng tôi cứ tự hỏi tại sao chúng cứ

rụng từ thời tiền chiến mãi cho đến giờ vẫn

rụng đầy rẫy trong thơ ca, trong mộng? nhiều năm

 

ròng rã tôi không sao nghiệm ra tại sao mình

suy nghĩ như thế (!) để rồi nổi dóa hét tướng

lên “.. về con đường, về bóng cây hai bên đường,

về xác của những chiếc lá vàng [mùa thu] đã

 

chết tiệt bao đời nay, trên khắp các ngả đường

bao lâu nay chúng chưa bao giờ đóng một vai

trò gì sất (!) và, cũng chả một tình cờ nào

khiến hằng ngày cứ đi đi về về lắm lúc

 

dăm ba bận suốt bốn mùa trên đường xưa lối

cũ!” mà kỳ thực, quanh quẩn cũng chỉ từ chỗ

trọ đến chỗ tranh sống, chỗ phát bữa ăn trưa

miễn phí (!) kể thực lạ, lắm lúc lại nẩy thêm

 

ý niệm, rất rắc rối, đại khái như vai trò

của chính tôi nơi cuộc đời này kèm cơ man

câu hỏi, chẳng hạn- tôi đang làm gì? tôi đang

đâu/ về đâu? tôi là ai? nhiều năm ròng rã,

 

vẫn không sao lý giải nổi, mãi những năm sau

này mới thấy lờ mờ.. với bao điều ấm ớ

hội tề (!) sở dĩ chúng nẩy tất bật thành ý,

tưởng này/ nọ suốt bốn mùa trên đường xưa lối

 

cũ, chẳng qua nhằm khiến cho có lý do hầu

dăm ba bận mỗi ngày phải đi đi về về

mặc dù chẳng làm gì, dù có làm chi đi

nữa cũng chỉ để những nghĩ suy bao đồng (…) được

 

dịp lặp đi lặp lại hòng có lý cớ để

nói về chẳng hạn, vai trò của con đường, vai

trò của bóng cây hai bên đường, vai trò của

xác những chiếc lá vàng, riêng về phần xác của

 

những chiếc lá vàng tôi tự hỏi rằng tại làm

sao chúng rụng từ thời tiền chiến cho mãi đến

giờ hãy còn rụng đầy rẫy trong thơ ca, trong

mộng (!) mặc cho việc tranh sống dành miếng ăn đổ

.. mồ hôi nước mắt, máu.

 

*tựa ca khúc của Hoàng Thi Thơ.

Vương Ngọc Minh
Số lần đọc: 1965
Ngày đăng: 02.01.2011
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Vỡ Vạc Mùa - Trần Thiên Thị
- Phan Chính
Đêm Suối Nghệ - Hồ Ngạc Ngữ
Nhớ - Trần Dzạ Lữ
Viết tặng con gái - Từ Sâm
Đà lạt mù sương cũ - Đinh Cường
Lục tìm bát - Vũ Trọng Quang
Dáng Xưa /Tâm Khúc /Gọi Biển - Đoàn Vũ
Những Đứa Trẻ Tháng Chạp /Lẻ Cúc /Người Đàn Bà Bất Trắc - Trần Quang Phong
Trái Mộng Đung Đưa - Âu thị Phục An
Cùng một tác giả
No deal! (thơ)
Vàng. (thơ)
thức. (thơ)