1. XUÂN
Sông mọng nước
múi Cam mới bóc
Bờ phù sa
ngấn đọng vảy Tê tê
Rủ rín sóng
hội thề biển cả
Mặt trời cũng mới lạ
một lòng son
2. BỒNG
Nước sóng sánh bột cà chua vừa lọc
Ngấm chân tơ kẽ tóc cây xanh
Trăng cốm non
lóng lánh đầu tuần
Phần bạn xa gần
hương thơm thảo
Vừa trải qua những ngày giông bão
Lứa dâu non đã khoác áo tằm tơ
Trên nền phù sa cổ
Bao thế hệ chuyền tay nhau bồng bế mùa Xuân
Đi lấn bờ thời gian...
3. THẮM
Gió ấp mình Xuân những cánh rừng
Nắng bùa lá nõn
nụ rưng rưng
Đời tân ngày tháng lên bát ngát
Đất cát tượng hình bóng dáng ai
Ngây ngơ tình thắm mùa hoa dại...
4. ĐẾN VÀ ĐI
Khi đến tay không
Khi đi tay trắng
Người đừng trách nắng
Người đừng than mưa
Ngay cả nhà vua
Còn thua ngọn cỏ
Ngày nào mới nụ
Hôm nay đã hoa
Ngày mai sương sa
Sắc còn thắm nở
Yểm vào yếm đỏ
Bóng Xuân sang đò
5. HÚ
Qua cánh đồng sương khói
Là đến hồ khói sương
Vầng trăng trong huyễn tưởng
Này anh chài kéo lưới
Này chị trồng rau tươi
Bao ngày qua có thấy
Tuổi thơ tôi đánh rơi
Một mình giữa cỏ rối
Hú gọi miền xa xôi
6. Vượt
Lập xuân ríu biếc cành năm cũ
Bẽn lẽn hồng nhan sắc đào tân
Mặt trời vượt cõi mù
Ầng ậng sáng
7. Sang mùa
Ai chan mưa rét vào trời
Đổ sương muối xót mặt người nẻ dăm
Cỏ nào mấy ngọn còn xanh
Sông nào đã lắng thác ghềnh phù sa
Quê nhà mẹ cũng đã già
Còng lưng gánh nỗi nhớ xa thương gần
Em còn may áo cho Xuân
Một đời ấm lạnh bao lần hỡi duyên
Những mong giữ chút lửa thiêng
Lại hiềm cơn gió buốt thềm rêu phong
Nghĩ mình tiếng cả nhà không
Dầu hao bấc lụi ai chong nỗi đèn
Lặng yên sống giữa thiên nhiên
Thầm đem đốm sáng trái tim sang mùa
8. Muộn
Dường như đã muộn mọi điều
Để em gỡ rối dây diều tuổi xanh
Vin cành thương lá mong manh
Hương Xuân còn đượm mấy nhành hỡi ai
Đường đi nào sợ ngắn dài
Chỉ e mộng đẹp vỡ ngoài chiêm bao
9. HỌC LẠI
(Tặng Nhạc sĩ - Đạo diễn Nhật Bản Takimoto)
Mỗi nốt nhạc
một linh hồn ánh sáng
Tiên nữ
Âm binh
Thiên sứ
Con người
Đời mở mắt giữa gươm đao mê sảng
Bão lụt ngang trời từ tiền sử vẫn tạt sang
Sau tất cả điệp trùng đổ vỡ
Thế giới bắt đầu học lại Tình yêu
(Hà nội Xuân 2011)