Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
1.185
123.211.019
 
Xuân Muộn /Trên Cầu Golden Gate
Trần Văn Sơn

Xuân  Muộn

 

Suối khô khốc trơ vơ lòng đá cuội

Mòn gót chân quặn ruột đón xuân về

Chim bói cá chờ mưa rơi hấp hối

Tháng chạp hắt hiu cọng cỏ bờ đê

 

Sông cạn kiệt mạch nguồn thoi thóp thở

Chống gậy đầu non đốt lửa cầu trời

Mây tháng chạp lang thang vài sợi nhỏ

Mưa phất phơ không đủ ướt vai người

 

Núi vô lượng hỗn mang bàn tay bẩn

Rừng trơ xương bùn đỏ đất khô cằn

Hồn tháng chạp giật từng cơn uất hận

Khập khểnh đi tìm xứ lạ dung thân

 

Em yêu dấu biển vô tình dậy sóng

Tôi hôn mê xoay tay lái ngược dòng

Cơn bão dữ nhận chìm niềm hy vọng

Tháng chạp khăn tang thủy táng trời đông

 

Em yêu dấu bốn mươi năm tháng chạp

Bốn mươi năm độc dược ngấm buồng tim

Tôi mật ngọt vẫn không sao bù đấp

Còi cọc thân còm ác mộng đêm đêm

 

Và tháng chạp , em yêu, xuân đến muộn

Một lần đau tàn cuộc nát nhân sinh

Bầy ngạ quỉ ngoi đầu chờ gió cuốn

Phun máu tanh nhuộm đỏ nước non mình

 

Và tháng chạp bốn mươi năm rất vội

Những ngày vui chưa trọn ngát hương đời

Sương là tuyết điểm trang làn tóc rối

Cũng đủ soi gương nhận rỏ mặt người

 

Em yêu dấu trăm năm sau đừng sợ

Dẫu trăm năm thân xác hóa tro than

Tôi tuyệt tích hồn vẫn còn rộng mỡ

Ly khách bên trời nâng chén mừng xuân

 

                                    

Trên Cầu Golden Gate

 

Tận mắt mới nhận ra thực hư

Đời một lần in dấu chân cũng đủ vui

Cầu vời vợi rung nhịp xe chóng mặt

Biển thăm thẳm li ti con tàu mịt mù

Thân phận li ti bọt nước phù du

Trôi dạt mênh mông

Vô tận

 

Sóng dịu dàng ru hồn thiêng bất tử

Gió vi vu ôm lưng đèo nhiệm mầu

Khi chúng mình đứng trên cầu Golden Gate

Nghĩ về những con tàu mất tích

Xác vùi chôn dưới đáy biển sâu

Nghĩ về những con tàu cặp bến bình an

Tự do ơi người tình muôn thuở

 

Tay trong tay mình đi bộ qua cầu

Phía bên kia khất sĩ buông câu

Chim khách gọi núi non ngàn dặm

Một tiếng thầm tịch lặng đêm thâu

 

Sớm muộn gì mình cũng phải trở về

Cây cầu khỉ lũy tre làng bật gốc

Suối cạn nguồn sỏi đá sầu cô đôc

Biển sát bờ ngư phủ lưới phơi sương

 

Những sợi dây treo du dương

Dạo khúc dương cầm khai mở

Nối nhịp cầu cảm thông

Giữa hai bờ sinh tử

 

Eo biển lượn mùa xuân thiếu nữ

Chất ngất đỉnh non dậy thì

Khi chúng mình đứng trên cầu Golden Gate

Cầu vời vợi rung nhịp xe chóng mặt

Biển thăm thẳm li ti con tàu mịt mù

Thầm cảm ơn thiên nhiên kỳ vĩ

Thầm cảm ơn tim óc người tuyệt mỹ

Trần Văn Sơn
Số lần đọc: 1641
Ngày đăng: 04.02.2011
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Khóc Nguyễn Tôn Nhan - Triệu Từ Truyền
Trưa 30 tết người mù thổi sáo - Từ Sâm
Đêm cuối năm - Phan Chính
Giao thừa - Miên Di
Đi Một Vòng Quay Lại Đầu Năm - Âu thị Phục An
Nhớ xưa Nguyễn tôn Nhan - Đinh Cường
Khai Mở Cho Cát Bụi Và Thời Gian - Nguyễn Viện
Vĩnh Biệt Nguyễn Tôn Nhan - Trần Vấn Lệ
Anh Nhan, Anh Đã Nói, - Nguyễn Thị Khánh Minh
Nhan Ơi!!! - Nguyễn Lương Vỵ