năm mèo. bọ và chim
ngày đứng một chân trên ngưỡng cửa
nhìn ra con suối bạc đầu mây
ngón tay đá cứng lời duy mật
lạnh quá đông xuân tuệ nhãn gầy
đốt đuốc lên rừng tìm bóng thỏ
nỗi buồn ngây dại của mèo hoang
đục ruỗng gió máy trăng đồng tự
chiếu xuống tai ương bệnh quỷ vàng
con chim bìm bịp nằm trong hốc
nước lớn rồi kêu. nước lụi tàn
bế bồng
cúi cúi
ẳm ẳm
bồng bồng
cúi. bồng. ẳm đặng
một tông chi
buồn
từ đường
tuôn ngọn mây. tuôn
ba hồi mưa tạt
ướt hương hỏa này
cái cò
mệt lả đường bay
lặn lội lặn lội
về
xây xẩm
đời
thôi còn
sạn. cát cơ ngơi
suối khe nhăng cuội
và lời
trối trăn
nhặt. khoan
khi cây là cỏ
mặt hồ sáng trưng
khi trăng còn nhỏ
trên vai ấu trùng
khi lời mẹ dặn
níu áo qua đường
coi chừng mắc cạn
giữa chốn người đông
ôi đời trong. nhẹ
ngây ngây giữa lòng
miệng người rất khẽ
mà tình như không
rồi ngày qua vội
chân mây đỏ bầm
mặt trời đã rụng
cuối đời vô âm
mười sáu tháng hai năm mười một