Đoạn 1
Người đàn ông lẩn thẩn trong bóng im
Hoa úa, ngọn lửa đã tắt và buổi chiều đi biệt
Chiếc bóng im sững
bỏ đi
Bỏ luôn chính mình trên vai chính mình chạy theo khốn khổ
Ì ạch lê thê
Đã bắt đầu không còn
không thể nào cháy nổi
nguyền rủa chính mình?
Đoạn 2
Bóng im cuối đường ngắn ngủi
ai rơi mất
Trong bóng im sửng chợt nhận ra đám tàn tro lay bay
Và nhận ra cơn gió
kinh cầu địa ngục
Dù đã nhiều năm bỏ quên trong xó nhà một con người
Chỉ còn lại đêm và tiếng thở than không dứt
Chiếc bóng lay động
Ánh sáng còn sót lại, hay ánh nến trái tim hắt lên
Da thịt ướp
Đoạn 3
Người đàn ông bóng im nhặt xác tuyệt vọng mình
và phủi mớ bụi và màng nhện bao quanh
Chôn cất cái chết mình
Kinh cầu hồn gầm gừ từ địa ngục
Địa ngục không thể cho im lặng
Nhiều đêm đi qua của lòng tuyệt vọng
Người đàn ông ném trái tim vào ngọn lửa
Anh không còn gì
Không còn chính lòng tuyệt vọng
Đoạn điệp khúc.
Từ bóng im địa ngục quằn quại
Không có ánh sáng đêm lờ mờ em, lờ mờ tiếng tru hời
Một đêm dài khủng khiếp quay đi quay lại
Những tiếng rạn nát
Tiếng hét như từng thịt nát lằm bằm
Tôi nấu cô đơn tôi
Đã nhừ