thắp lên từ đôi mắt
ánh sao của bầu trời
gã cua đồng giương đôi kính viễn vọng
canh giữ màn đêm
màn đêm đầy gió & tiếng hú
gã giơ càng kẹp vào bờ cỏ cắt đôi những hạt sương loang loáng
& lép nhép niệm chân kinh nước bọt
cái có đẩy cái không
cái không lùa cái có
có- không vào chỗ chết
nước bọt vẫn sụt sùi…
tám cái cẳng bám bùn
trụ trì tám con đường bò ngang
hai cái càng
càng lớn càng nhỏ
đôi song kiếm hợp bích
giờ chấp tay nhẫn nhục
được mất
hơn thua
khôn dại
dưới chiếc mu trần
màu gạch ửng lửa nung
yếm tím mà chi
hang sâu mà chi
đồng ruộng hồ nghi
chân thân nước bọt gác đêm
gắp vầng trăng đáy nước
gốc rạ in ngược lên trời
người ta đi tìm những hạt lúa vàng thóc lép
người đui không thấy
người thấy cái đuôi
chẳng lẽ ta đi nói
với con vắt tai trâu
về chiếc đàn thăm thẳm
con ếch
ngẩng cao cái cổ
kêu ooo…aaa…nnn…ggg…
cái cáy
mãi đi cày
loay hoay loay hoay…
lũ cá quẫy đuôi
lũ tép búng đi lùi
lũ bọ gậy ngoe nguẫy
lão ốc vàng ngoái cái lỗ tai
những âm thanh không vách đứng
từ những sợi tơ trời
xuyên qua mắt cua
đôi mắt kính viễn vọng vừa thấy vừa nghe
cái nghe vô [thủ pháp]
giữa tâm hồn bạt ngàn sóng giang hồ Hubble không gian(*)
cua đồng cua đồng
nước bọt chân kinh niệm hát rong thị hiện
những bài hát có ít người nghe hơn những người thèm ăn
những bài hát trôi theo cánh đồng & rơi rớt sau những phận cò
lưu lạc ca dao
những bài hát về đám bùn non chân bèo lấm tấm
hoa cỏ vàng và đám mạ xanh
tiếng hát chân trâu cất lên từ đường nhựa
những chiếc máy gặt chỏng chơ
những lưỡi liềm hằn lên đôi mắt vầng trăng
người không thể hát
lại chính là đồng xanh
cọng rạ liêu xiêu vàng vọt
gã cua đồng lưu vong Lạt-ma trên chiếc lưng tinh vân
sẽ chuyển kiếp giữa nồi canh bát quái
vểnh mắt ngồi nghe lời hát rong bay xuyên qua thiên hà xoắn ốc…
(*) kính viễn vọng Hubble