Dịu hiền và thơm mát,
Mẹ đã cho con cả dòng đời bát ngát.
Chiếc lá vàng đã rụng,
Một sự sống chuyển mình,
Dòng sông đời gãy nhịp,
Thời gian trôi ngỡ ngàng!
*
Giọt đời đã cạn!
Dầu hao đã tàn!
Ðó là Mẹ.
*
Mẹ
Là một đời nhọc nhằn vất vả.
Mẹ
Là một đời khốn khó.
Cho tất cả
Vẫn thấy còn chưa đủ.
Ðó là Mẹ.
*
Mẹ đã ra đi.
Mẹ đã đi xa.
Ðó là con đường trở về nguồn cội.
Từ một điểm khởi đầu vô cùng bé nhỏ,
Mẹ đã qua một hành trình dài,
Một hành trình không dễ dàng,
Một hành trình mẹ không hề lựa chọn.
Một hành trình chạy theo số phận nghiệt ngã,
Một hành trình chạy theo tháng năm vật vã.
Những năm tháng chạy trong khói lửa ở chiến trường Quảng Trị,
Những năm lội bùn ở chiến trường Liên khu V,
Những năm chạy nuôi con ở nhà tù Côn Ðảo,
Ở trại giam Tổng Nha
Trại giam Biên Hòa.
Bàn chân mẹ đã lăn dài theo sỏi đá.
Bàn tay mẹ làm
không hề ngơi nghỉ
Ðôi chân mẹ đi
không hề dừng lại
Vì các con
Mẹ đã mõi mòn.
*
Giọt đời đã cạn!
Dầu hao đã tàn!
Ðó là mẹ.
*
Chiếc lá vàng đã rụng,
Cho cây khô đâm chồi,
Cho nụ đời ươm hoa.
*
Mẹ đang khởi đầu một hành trình mới,
Một hành trình riêng của mẹ.
Ðược chắp cánh từ nhiều ước mơ,
Ðược chắt lọc từ một đời khổ hạnh,
Từ những cuộc hành hương suốt cõi vô thường.
*
Mẹ!
Vẫn là mẹ
Nhẹ nhàng lên
Trên cõi Vĩnh Hằng.
Tháng 1/2008
Còn gì để nói không?
Khi ta nằm yên ngủ
Hai mắt nhắm thật hiền
Hơi thở cũng lặng yên
Môi hồng vừa khép chặt,
Mặc dòng đời trôi, trôi…
***
Còn gì để nghĩ suy?
Khi thần trí lụn tàn,
Hồn tang thương dâu bể,
Tâm thức dường lặng lẽ,
Cây đời hóa hư không.
***
Còn gì để tiếc không?
Orpheus đã vào địa phủ,
Tiếng đàn lyre mê hoặc,
Và nàng Eurydice xinh đẹp
Vẫn không sao về tới cõi trần.
***
Còn gì để nhớ không?
Khi ta nằm yên nghỉ,
Dưới trời cao lồng lộng,
Muôn ngàn tia nắng ấm,
Ru ta gió ngọt ngào.
***
Còn gì để ước mong ?
Khi… là ta đâu đó ,
Vần vũ khắp không gian,
Vân du cùng vũ trụ,
Điệu hoan ca nhiệm mầu.
2008
Hình: The Tree of Life
Tranh của Gustav Klim
Tặng sinh nhật con trai
Bóng tối âm u khi con chưa ra đời,
Bóng tối trong lòng mẹ,
Bóng tối trong lòng cha,
Bóng tối trong lòng cuộc đời.
***
Bóng tối vây quanh khi con chưa đi đến trường,
Bóng tối trong mắt,
Bóng tối trên trang sách,
Bóng tối trên cả nốt nhạc khi chưa có cây đàn guitare.
***
Bóng tối mông lung như sương mù giăng đầy xứ lạnh,
Trong cõi lòng ai giá rét hoang vu,
Sương mù giăng che lấp ngọn lửa hồng,
Không thấy ấm vì một tình bạn giữa mùa đông,
Không thấy sáng vì một cành hồng đang nở trên quê hương,
Vì một bóng hình mà ta sẽ mến thương.
***
Từ hương hoa đồng nội,
Như hương hoa của đất trời,
Hương hoa của sự sống,
Cho con cả cuộc đời,
Cho con trái tim người,
Biết yêu thương ca hát.
***
Ánh sáng trên trang sách,
Ánh sáng soi đêm ngày,
Ánh sáng reo miệt mài.
Trên muôn ngàn nét chữ,
Soi cho con đường dài,
Soi hoài không yên nghỉ.
***
Không như ánh sao băng vụt tắt trên bầu trời,
Như dòng ánh sáng ngọt ngào trôi vào vô tận,
Sự sống thắp lên bao nỗi đam mê,
Rồ dại cháy trong tháng ngày chật chội,
Cháy trên trang đời còn mãi mới nguyên,
Vẫn cháy hoài một ngọn lửa triền miên.
***
Vùng ánh sáng có làm con bối rối?
Như ngày đêm hối hả đến bình minh?
Con yêu ơi hãy là ánh bình minh rực rỡ,
Soi cuộc đời đầy bóng tối mông lung.
Tháng 1/ 1990