Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
1.193
123.213.456
 
Thi Sĩ / Đêm Trăng…/ Đêm Trăng Phước Tích / Huyền Mộng Ca
Trần Thoại Nguyên

 

Thi Sĩ

Thuở mê hoa
Hồn tôi như cánh bướm
Vàng đêm chập chờn thơ
Vàng đêm miên man mộng tưởng.

Thời gian xanh màu lá cây
Nỗi buồn có khuôn mặt đẹp
Trên đỉnh hồn thơ say
Tôi hiện về từ tiền kiếp
Lời yêu thương reo trong máu
Hạt chân lý khát khao hồn
Sự sống như hoa báu
Nở trên cành thu đông.

Những lầu đài rêu phong
Những con đường mòn sáo
Bia mộ dựng kín những cánh đồng
Tôi sống cô đơn từng ngày hư ảo
Nắng lên nắng tắt sau vườn
Mắt lá chong buồn
Đêm trắng
Mắt lệ sương.
Tàn khuya núi đá vô ngôn
Bướm tiền duyên về đậu
Ôm mảnh cô hồn
Tôi gối đầu trăng sao say sáng tạo.

Hỡi nàng thơ diễm ảo
Nàng là hoa sóng sắc hương trời
Hoa tình yêu ánh sáng tinh khôi
Nghìn thu không lỗi hẹn
Rót mộng cứu vớt hồn đời
Giữa mùa khói sương hư huyễn
Cho tôi còn niềm vui
Niềm tin yêu con người.

Gió thổi qua mùa hư không
Lá vặn gân lá máu đông
Hoa tàn kiệt.
Mặt đất rung lên cơn hủy diệt
Cõi người cơm áo điêu linh
Điêu khắc thành sầu đáy huyệt
Cõi người xương máu điêu linh
Tật khuyết những linh hồn!

Mây bay về vô biên
Gọi tên tôi Trần Thoại Nguyên
Thảng thốt hồn bướm dậy
Thơ bay lên bay lên...

Ôi! Một thoáng đời thôi!
Nghìn sau im lặng mãi mãi.
Trên đỉnh hồn thơ tôi
Một đóa hoa gửi lại.


Đêm Trăng Ngủ Trên Đồi Cù Đà Lạt.

Nằm ngủ ôm vầng trăng
Đồi Cù nghiêng nghiêng mộng
Đà Lạt chảy trong thân
Tôi như rừng thông im bóng.
Em như sương trăng áo mộng
Đêm thu xưa quyến hớp hồn tôi
Mùa thu lãng du mây trời
Mùa thu gục chết bên đồi
Tôi không còn em Đà Lạt rừng cây chịu tang đứng ngóng.
Vàng đêm tôi hắt hiu như tượng gà trống
Cô đơn nóc giáo đường
Trên đỉnh thiên thu gió lộng
Giữa bồng bềnh biển sương..

Nghe vỡ trái thông khô
Hồn bay theo trăng sáng
Em sầu mộng đáy hồ
Tôi sầu phơi cỏ rạng.
Mỗi người nuôi một giấc mơ
Tình trăm năm nguyệt táng
Lá rụng vàng tàn thu
Lá vàng trăng thiền quán.
Nỗi nhớ như ngựa hoang hung hãn
Như thác gầm những đêm mơ
Như suối hồ thu tương tư
Và hồn cỏ hoa phiêu lãng...

Nằm ngủ ôm vầng trăng
Đồi cỏ hoa nến thắp
Tôi như chiếc sao băng
Rơi ngoài hiên vạn pháp
Nghìn thu không nói năng
Mình tôi hơi thở gấp
Run lẩy bẩy tơ trăng
Đà Lạt trăng...trăng...trăng...

Ồ.Trăng chết lạnh cành hoang
Gương mặt Em sáng vĩnh hằng. 


Đêm Trăng Phước Tích

Tôi về Phước Tích đêm nay
Hôn trăng gỗ quí nghe đầy tiếng chim

Cột kèo ôm mộng rồng thiêng
Buồn vương khế thị lộng hiên áo bà..
.
Gốm vàng men ánh sông
Trăm năm đất trích giậu hoa kinh thành

Tôi về thiền định trăng thanh
Nghe hồn thu thảo trầm mình Ô Lâu

Sóng thời gian vỗ cung sầu 
Hồn tôi Phước Tích nguyên màu trăng xưa.


Huyền Mộng Ca

Trên đồi máu hôn hoàng trăng úa chết
Bóng hồn tôi xiêu đỗ giữa trời mây
sương khói vỡ uông uông chuông tử biệt
Biển thiên thu lảo đảo con tàu say.

Thuở dương gian đọa đày người thi sĩ
Kiếp tài hoa sầu lụy nẻo vô thường
Đêm xương máu đùa chơi cùng mộng mị
Lối bay về bướm giẫy giụa tai ương!

Tôi ôm mặt chiều nay hồn khóc ngất
Khắp vòm trời thời đại lửa cuồng điên
Tha hóa cả từng sinh linh vạn vật
Mặt đất buồn mưa nắng hết hồn nhiên!

Tôi chẳng thể tìm tôi màu nắng cũ
Chút hồn trinh nguyên đã mấy độ phai tàn
Ôi!Chớp bể mưa nguồn buồn tinh tú
Tường vách câm,tôi xa lạ cả dung nhan!

Ai khóc thương tôi sầu vang bóng lá
Hay nhạc sầu vạn kiếp chảy băng hà
Hồn tôi đóng đinh máu hồng thánh giá
Kinh thơ sầu vọng khúc huyền mộng ca.

 

Trần Thoại Nguyên
Số lần đọc: 2887
Ngày đăng: 07.08.2012
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
túm lại - NNguong
Khoảng vọng / Lớn hơn nỗi sợ hãi - Bùi Mỹ Hồng
Nhìn lại bức tranh cũ vẽ thời ở Đà Lạt 64 - Đinh Cường
Bạo tàn nào dập nổi ánh đuốc liệt nữ Việt Nam? - Nguyễn Thị Thanh Bình
Bài không tên duy nhất - K.Lan
Chú thích Đất - Trần Hạ Tháp
Những Con Mưa Dương Cầm. - Nguyễn Tấn Cứ
Tuyên Ngôn Của Một Người Làm Thơ Cựu Chiến Binh - Bùi Chí Vinh
Sinh nhật - Từ Hoài Tấn
Hồng Thuỷ Sắp Ngang Lưng - Hà Thúc Sinh
Cùng một tác giả
Tình em (thơ)
Mộng (thơ)
Ta về (thơ)