Hoá giải
(Tặng Nhà văn Đỗ Công Tiềm và Họa sỹ Nguyễn Văn Triền)
có nỗi buồn dúm dó chìa tay
xiết ngực trái rền rĩ
tín hiệu rong chơi trên nhánh mùa
miền em lơ đãng
cũng đành đà nẵng cũng đành em
mà sao cứ giận cứ hờn cứ chờ cứ mong
lọn buồn vội vã bật khuy
cột tôi giữa chốn vô thường nhớ thương
lời em hoang dại
mớm mùa vọng trong ngần
nỗi oan run rẩy đường về huyệt mộ
em ơi
đêm qua có cơn địa chấn tuyệt vời
để tôi được duỗi lòng này với em.
(CBG-24/4)
Mặc
nắng ngả về em
em ngả về nắng
bọc nhớ tồng ngồng xoè từng thớ trinh
ruộm vàng
em đột quỵ khát
cháy tận cùng con chữ
cháy tận cùng mê ly
hụp lặn trong mạch đời rền đục
công kênh
giấc em loang ngược cánh gió rã/gãy từng khớp
sõng soài huyệt đêm
nắng vẫn điêu khắc/tự hoạ
ứa/trổ nhánh
mặc bụi trần quay quắt tìm chốt cài then
mùa mật vừa đáp chuyến bay xuống lãnh địa
đôi ta
(CBG-23/4-sinh nhật nắng)
Nuốt
bỏng nhớ chập chùng
nghiêng
ngửa
ngậm em
cong cong nhịp
yêu
đêm phơi
phiêu vết tích ngực thơm
díu díu
giao ước mùa
len
len
len
xa khơi
trăng trần truồng
ỉ âm rung chấn
tận cùng giọt
buông
tơi
trùng dương sóng tiếp/gối sóng
anh
hổn hển uống đêm
nuốt
thơ
em.
(CBG-21/3)