Không thể nhân danh điều gì
Mà trải hoa hồng lên nắm xương tàn
Trọng Thủy
Hắn là ai?
Hãy gọi đúng tên.
Chớ xúc phạm linh hồn Mỵ Châu
Gọi hắn là người tình
Đừng quên mỗi hạt ngọc nơi Biển Đông
Đều từ máu tượng hình
Kẻ phản trắc không bao giờ biết yêu.
Không được mời kẻ cướp vào nhà
Dù chỉ là nửa bước
Bốn nghìn năm đất nước này là thế đó
Mỵ Châu ơi!
Không được mời kẻ cướp vào nhà
Dù chỉ là nửa bước
Bốn nghìn năm đất nước này là thế đó
Việt Nam ơi!
Diễn Châu, 8-2007
HÀ NHẬT
(Lương Duy Cán)
́̃́* Đền Cuông, tức Đền Công theo cách gọi của người xứ Nghệ, ngày xưa thường có nhiều chim công bay về, nằm dưới chân núi Mộ Giạ, nay là đất huyện Diễn Châu, tỉnh Nghệ An. Tương truyền đây là nơi vua An Dương Vương bị giặc đuổi cùng đường, đã rút gươm chém Mỵ Châu trước khi đi xuống biển. Ngày nay, bên cạnh ngôi đền lớn thờ An Dương Vương, nơi thờ Mỵ Châu chỉ là cái am nhỏ nằm khuất khỏi tầm mắt vua cha.
TO PEACOCKS' TEMPLE
One cannot, on behalf of whatever, any flaw,
To lay roses on the foreigner Trọng Thủy's dust.
What was he? not her king-father's son-in-law,
But just a deceptive spy, the cruel crust!
He must be called by his precise name.
Do not mention him as Mỵ Châu's flame
To hurt her spirit: He stole her Dad's state secrets
So that the shed blood out of her meekness
Formed each pearl in the national Eastern Sea.
The betrayer had never known what love is to be.
You should not invite any enemy to your house
Though half a step. Beware of any chouse!
Thru four thousand years, a warn to people's brain,
Oh Mỵ Châu, the Peacocks' Temple is a remain.
We must not welcome any enemy to our home,
Even half a pace, to our Fatherland, our dome.
For four thousand years, our country has been so,
Oh Vietnam, may Your glory forever ever glow!
Interpretation by THANH-THANH