1.
ngang qua thành phố buổi nguyệt tàn rớt xuống
ngoài khuya cơn mưa cô đơn hơn em nghĩ
những trật tự hôm qua trong căn phòng cũ
đã tan hoang và đảo lộn
trong một thế giới lối đi không còn giới hạn
bởi vô vàn mưu toan
em đừng bóng gió
về một thứ bùa yêu không có thật
đêm thị trấn mưa người về lạnh buốt
gió thơm như
ý mộng cuối ngày
2.
Ngang qua rừng lá khô tuyệt vọng
ta lạc trong lối mòn mùa mưa chờ đợi
những cơn mưa trôi qua
như là hết
miền cỏ hát về
khúc âm thầm chết
như người ngồi đợi biển
bên xác thuyền mục nát cách chân triều hàng giờ đi bộ
dẫu biết nước ngày mai chắc gì trở lại
người vẫn cứ nuôi hy vọng
nghe trùng dương dần xa nhau
mặc đám võ sò lặn sâu
và chết riêng mình
3.
ngang qua
những sớm mai co ro dưới gót giày dẫm nát
ý nghĩ bừa bộn
đêm tường vi người bỏ lại
vạt tím khuya hoang vu trong mắt
võ lon bia lạo xạo mặt đường
ngồi xuống, im lặng bên tường đêm
mấy nụ hoa vàng thả buông
cô đơn và mãnh liệt như em
tỏa thơm môi người băng lạnh
5/2017