Khúc hát giao mùa
bức tranh trên tường im nghe giai điệu ngày xưa
không một ai nhìn ngắm
không một ai say đắm
không một ai giấu kín
con thuyền đưa tiễn hoàng hôn
nét vẽ trong veo màu nắng
những khóm hoa dịu dàng khoe sắc một nửa
đôi môi ngập ngừng phía sau ô cửa
tà áo em
bầu ngực em
hình bóng em
xâu chuỗi khúc hát giao mùa
bàn phím ngân nga câu thơ không lối thoát
nỗi xúc động dâng trào khuôn nhạc
ai để lại mùa thu cho tôi xao xuyến
những ký tự rùng mình
trườn qua kẽ hở của ngày
khoảnh khắc giao mùa biến mất
bức tranh bây chừ thiếu nét
nghệ sĩ về đâu
quê hương mưa nguồn?
Bức tường mùa đông
mảng tường loang lổ giấu trong vạt áo
kỷ niệm xanh rêu
dấu chân chiều
nghiêng ngả theo làn gió
bóng ai ngang phố
gọi tên vạt nắng hồng
chiếc ba lô chất đầy khoảng trống
bí mật ướp hương
ngôi nhà mở mắt
kiến tạo thanh âm mùa đông
vang lên khe khẽ
bất lực nhìn lục bình trôi sông
cơn mưa ngùn ngụt cháy
vạt cỏ đậm đà xanh
từng dòng nước len lén chảy xuống
chảy tràn ước mơ.
Ươm nụ chờ xuân
Những hạt mầm nảy nở trong lòng đất
Thời gian là một chiếc túi
Trút cạn buồn vui
Tờ lịch cuối cùng im nghe gió thở
Em nói gì với mùa xuân
Giọt mật đọng trên môi mềm
Khu vườn đang rơi
Chầm chậm
Bàn tay ươm nụ
Bàn tay chờ xuân
Mỗi con đường một ngả rẽ
Cội hoa trắng ngần.