tượng đá không đầu dang cánh
trầm ngâm trong vườn tưởng niệm
đàn bướm dập dờn linh hoạt ngày hè
đã bỏ đi biệt tăm sau cơn bão rớt.
nàng nói nghe tượng đá ho rũ rượi
mỗi sáng sớm khi trời chớm lạnh ̶ ̶
thấy không,những vết máu khô lỗ chỗ
trên lá vàng lao xao trong gió và
những cụm mây ửng hồng lơ lửng,
bâng khuâng trôi về phía vịnh.
mùa hè qua vội ̶ ̶ không lời giả từ
và nàng mất hút sau lưng tượng đá
để lại ghế băng dài trơ trọi, chờ đợi ̶ ̶
từ xa vắng ̶ ̶ một nhịp thở một nhịp tim.