Mai ta chết nguồn đắm say buông thả
Nỗi buồn xưa vương mãi cuối trời xa
Tình non nước từng bờ đê biển cả
Đời tha hương hồn phảng phất quê nhà.
Mai ta chết trăng không còn sầu lặng
Thơ sẽ bay như tan giấc chiêm bao
Nơi xa lắm chẳng có vầng mây trắng
Dòng sông quê biết ẩn hiện phương nào!
Mai ta chết giã từ hành tinh mộng
Khép buồn vui thả vào cõi hư vô.
Nếu ngàn sau hồn lạc lõng phiêu bồng
Ta vẫn cảm màu nắng quê trong gió.
ĐỖ BÌNH
MY INSPIRATION WITH THE WIND
Some morrow I will die; all passion I give up
As floats in the air far away the old bitter cup.
Patriotism in each dam normal or sea grand,
Though in exile my soul hangs about my homeland.
Some morrow when I die, the moon no longer gray,
My poetry will fade like a dream to slip away.
In the remote region there is no cloud white,
And the pastoral river will loom in what site?
Some morrow I am gone, vale the planet of vision!
Pleasure or dolor, into the nil: only a rescission.
If in the future my soul is drifted, so chagrined,
I will still feel the country sunshine in the wind.
Translation by THANH-THANH