Tan học về ngang phố
Trong ngõ hẹp, đường cong, lưng dốc
Bóng em qua, tỏa nắng kiêu sa
Chợt, gió rối vun tràn mái tóc
Với tay xòe vén chặn điệu đà
*
Góc phố nhỏ, lô xô mái ngói
Nắng chao nghiêng, nhơ nhẩn trượt qua
Bên kia đường, hình như ai gọi
Em quay ngang tóc xõa mượt mà
*
Tan học về, sao không bước vội
Phố trưa đông, mà cứ nhẩn nha
Trôi quanh quất những điều nông nổi
Xao động hồn nhiên, quyện thật thà
*
Có thể tại mùa xuân đang đến
Rạo rực đời, hoa mộng trong tay
Ngước mắt nhìn người đi lơ đễnh
Khép mi cong, nắng ấm ken đầy
*
Dốc phố cong qua vòng cua hẹp
Cố nhìn theo đâu đó cầu may
Anh bước theo không hề gượng ép
Xuân thì đang e ấp phô bày ...
Không đề 1
Buông thả
Đêm
Chạm khẽ nỗi đau
Trong sâu thẳm
Bóng mờ
Tránh trớ
Nghe vụn vỡ
Tình không duyên nợ
Gió lất lay
Tóc trắng rũ nhàu
Dòng sông đưa bước em về
Bên góc cạnh, mùa xuân tan bổi hổi
Bờ cỏ non xanh mướt một triền sông
Len lách sóng, lối về em bước vội
Ngọn gió nam non, lồng lộng trên đồng
*
Đường xa, đường xa ngái trời thưa nắng
Cứ ngập ngừng, chiếc bóng nhỏ loanh hoanh
Dòng sông chiều, đã qua mùa, phẳng lặng
Êm ả trôi nghiêng, sợ khói mong manh
*
Dòng sông nhỏ, thì không có sóng lớn
Cứ lăn tăn khê đọng nét xuân thì
Bờ nắng mộng, em qua chiều lợn cợn
Một nỗi niềm theo gió cuốn bay đi
*
Nắng vàng ong, chiều xuân hồng phơn phớt
Người đàn bà trưởng thành, đi một mình
Bên lối vắng, nắng đưa chiều đậm lợt
Trên cánh đồng, hoa trái sáng lung linh
*
Làng quê cũ, như còn trong tâm tưởng
Treo suốt thời con gái, những đam mê
Bao mùa xuân qua, gợn chiều lướng vướng
Òa vỡ điều gì, theo suốt lối về ...
Bắc Bình, Bình Thuận