Có một đêm trăng
Trăng gấp khúc theo mây gấp khúc
Bồng bềnh trôi, đổ bóng hiên thưa
Em bối rối, góc mờ nhẫn nhục
Vẹo xiêu trong cái nhìn đẩy đưa
*
Trăng trúc trắc hay em trúc trắc?
Ngồi đăm chiêu, mỏng dánh bên thềm
Thời gian đọng không gian ngưng bặt
Tiếng rì rầm, mầm cỏ bật lên
*
Trăng ngúng nguẩy, trắng vườn dát bạc
Vội vàng giăng hờ hững kiêu sa
Lay động gió, bóng trăng vỡ nát
Theo dấu người nhơ nhẩn trượt qua
*
Trên đường vắng, theo đêm mờ tỏ
Thẩn thờ treo, xét nét chi li,
Bung kỷ niệm, nỗi niềm dúm dó
Cứ trào dâng lần lựa vân vi
*
Đâu lời hẹn mùa trăng năm cũ
Ngỡ ngàng chưa, còn đó tình si
Bao nhiêu năm tưởng chừng an trú
Cũng tại vầng trăng vướng bận gì ...
Bên bến đò xưa
Chậm chiều xa, loay hoay chuyện áo cơm
Nghe văng vẳng tiếng đò xa bến nước
Bao khát vọng, loanh hoanh đời trầy xước
Cây ổi cuối vườn lẩn khuất hương thơm
*
Luẩn quẩn bên đường cũng một mùi hương
Mỏi mắt đi tìm, một thời trai trẻ
Trong suốt tháng năm, ưu tư giằng xé
Trắc trở ầm thầm, định kiến lệch phương
*
Cũng bến đò này của một ngày xưa
Câu vọng cổ không còn ai hát nữa
Trong cuộc nhậu đã trôi bờ nhừa nhựa
Ly rượu xây chừng, lần lựa đẩy đưa
*
Tiếng hát liêu xiêu, rượu cạn hết rồi
Câu chuyện cũ, ba bốn người giành kể
Bao giá trị, tháng năm thành ước lệ
Không biết ai còn cất giữ giùm tôi
*
Một vệt hương xưa trong nắng cũ càng
Vô tư gió cuốn theo chiều mở đóng
Thao lao chuyện, chợt lặng im ngưng đọng
Khắc khoải trôi chiều, một chấm thời gian ...
Bắc Bình, Bình Thuận