BAY VÀO MIỀN XANH THẲM
Cây sồi nhỏ ngày xưa
đã đưa anh bay vào vùng mơ ước
Những trang giấy ngả vàng đen xỉn
đã chở anh vào điệp trùng xanh thẳm Biển Hồ
Như kẻ lạc loài cô độc giữa rừng khô
Tắm mình trong tinh sạch màu trắng sáng
Cởi những định kiến xù xì sỏi sạn
Vẫy đôi tay anh bay...
bay vào triệu triệu năm miên viễn
bay vào tiềm thức
bay vào những ký ức xanh xa
Ngọn lửa ấu thơ chôn chặt cội cây già
chồng sách cao trên gác xép
màu đỏ thắm sắt son
tình yêu nước
những lời đanh thép
màu xanh dương chói lòa
sự ngưỡng mộ âm thầm
đất nước bạch dương tuyết trắng khơi xa
Dòng máu ôm ấp một tình yêu thiết tha
dưỡng nuôi con tim bằng bạt ngàn hy vọng
từng con chữ đốt lên mầm ước mộng
trong từng đêm từng đêm thầm lặng ấy
anh bay...
ủ ngọn đông tàn cho hạ thắm thêm say
một chiều nào tháng sáu
bão giông bốn bề xốc xáo
anh bay vào đời em...
2018
THƯ HÀ NỘI 4
Anh trở về nhà buổi chiều muộn
sau một tiếng tập gym
sau bữa cơm lề đường
với một ly bia
Căn phòng số hai trên gác núp sau một khúc quanh
tắm mình trong thẳm xanh đơn độc
cơn gió lạc gầy rộc
ngã sóng xoài chăn gối đơn côi
Màu cờ xanh trắng đỏ bệch bạc tường vôi
ủ ấm những hy vọng một thời đỏ thắm
Trại hè Artek
chiếc khăn quàng xô viết
tuyết Siberia sáng ngời
rừng Taiga xanh thẳm
dìu tuổi thơ anh mộng ấy du dương
Màn hình facebook sáng lên
soi bàn phím già cọc cạch
những dòng
những dòng tin nhắn ấy
có phải là cho anh
Đêm ngày mơ một khoảng trời xanh
Hồ Thác Bà dập dờn chim trắng
Hít giọt khí trời nhẹ lòng trầm lắng
Sẽ có lần nào
em đến đó cùng anh
Dày đặc chữ
Dày đặc chữ bao quanh
Anh đắm mình trong mê dược
Đêm hối hả cong mình đếm ngược
Anh nhặt chút tàn gieo ngọn bút bồng phiêu
2018
LÁ THƯ GỬI NGÀY ĐỘC LẬP
Anh thực dân em
tỉ tê bụi mưa âm thầm chiếm đất
chất nhớ chở thương bằng câu chữ màu sắc
chiều Hà Nội buồn
hồ Thác Bà biếc xanh
những dòng tin nhắn màu men
Em thực dân anh
lấp đầy hờn ghen khoảng trống
thả con sáo xa hót véo von kỳ vọng
mây Nova Scotia trắng
biển Mahoney đá sỏi cười
những dòng thơ đưa cay
Ngày Độc Lập
anh ngậm ngùi thoát ách thực dân
nghe chừng luyến tiếc
cách một click chuột mà thẳm xa biền biệt
Em đâu rồi?
Có nhớ anh chăng?
Lủng liểng nửa vầng trăng tháng bảy héo xanh
Hớn hở buồn rầu một dòng tin nhắn
Núi cao
mây mờ
sương lặn
Em lặn chìm đáy giấc mơ anh
Có cô gái nào thực dân như em?
Có cô gái nào yêu anh hơn em?
2018