Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
1.151
123.226.534
 
Người mẹ mù
Bùi Thanh Xuân

 

4

Lúc qua tuổi bảy mươi, mẹ gã thường một mình quanh quẩn, lui tới trong nhà, chờ con cái đi làm về

Bà hay làm việc gì đó, nấu nướng hoặc giặt giủ áo quần hoặc giúp con cái don dep những thứ lặt vặt. Thường lúc rảnh rỗi bà hay ngồi bên cạnh giếng đằng sau bếp nghỉ ngơi, suy tư hoặc nhớ ai đó, điều gì đã qua đó

Cái giếng đã có gần ba phần tư thế kỷ, không hiểu sao thành giếng ngày càng thấp đi, cao chỉ chừng năm tấc, tấm lưới sắt che nửa miệng giếng. Nhà không có trẻ con nên cũng chẳng đáng sợ lắm

Một buổi chiều, cách đây khoảng hai mươi năm, mẹ gã bị rơi xuống giếng, mặc cho bà la hét hơn tiếng đồng hồ nhưng không ai hay biết, cho đến khi hàng xóm có người đi làm về, nghe tiếng la chạy đến cứu

Mắt mẹ ngày càng mờ đi, thay cườm cũng không được bao lâu phải bỏ con bên trái, rồi đén con bên phải

Nhiều lần gã đưa mẹ đến bệnh viện hoặc bác sỹ tư để chữa nhưng không cứu được đôi mắt của bà

Có nhiều khi gã bực mình vì đôi mắt mù của bà. Người khiếm thị rất nhạy cảm với mọi thứ chung quanh, mẹ có thể đoán được chính xác bước chân từng đứa con, cảm nhận làn da của thằng Y, con X..không bao giờ sai

Nhưng người khiếm thị cũng lắm chuyện suy diễn, nghe ai đó lại suy diễn như đúng rồì, càng không nhìn thấy lại càng tin chắc như đinh đóng cột điều gì đó rồi lại la mắng thằng con trai tội nghiệp

Gã bị mẹ mắng miết, rất bực, có khi cãi lại mẹ cho đỡ tức, nhưng thường thì gã nhịn cho qua truông, hơn thua chi với bà già chín chục tuổi lắm chuyện cho mang tội bất hiếu

Gã hay dìu mẹ đi ra nhà sau, thường thì bà tự đi, men theo tường. Một đôi lần gã đùa với mẹ " Bộ không thấy hả, bị mù thiệt hả.." Mẹ gã cười hề hề. Gã lại hối hận về câu nói đùa nhẫn tâm của mình

Chuyện bà mẹ té giếng, gã không hề hay biết, chị em trong nhà chẳng ai nói cho gã biết, chắc mẹ gã dặn, bà giấu biệt cho đến hơn mười năm sau mới kể cho gã nghe. " Mắt mẹ mù chắc tại bị cái lần té xuống giếng.."

Gã giật mình, nhìn mẹ không chớp mắt. Chuyện lớn như vậy sao gã lại không biết, không ai nói cho gã biết.

Khi bà kể, chắc chắn bà không hay biết gã ngồi thừ người ra, mắt đỏ hoe

Không phải bà sợ gã nhăn nhó cái tội bất cẩn. Bà không muốn gã lo lắng. Bà biết gã sẽ lo lắng, đau khổ. Bà không muốn gã phải đau khổ

Gã im lặng cho đến ngày bà qua đời, không nhắc đến chuyện té giếng nhưng lòng gã đau lắm. Gã giận bà mẹ, phải chi bà nói cho biết để cứu chữa, đôi mắt có thể không bị mù suốt hai mươi năm

Hai tháng rồi gã chưa đi viếng mộ mẹ. Gã bận rộn với đứa cháu nội ở nhà tránh dịch, người trong nhà thay nhau nằm viện, hết dâu lại đến con, đến cháu, đến phiên mình

Buổi tối, trong giấc ngủ mơ màng, nghe tiếng mẹ gọi " Mi mô rồi.." Gã choàng tỉnh, " Họ ngồi đây nè "

Hơn bốn mươi năm, mỗi tháng tư về, bà sờ đầu gã, nhắc chuyện cũ cho gã nghe " Mẹ đi bộ một ngàn cây số tìm mi..".
Năm nay không còn nghe bà nhắc nữa, gã buồn

Gã thì thầm " Mạ ơi, nhớ mạ quá chừng "

Gã nhủ lòng khi nào hết dịch, vài ba ngày lại đến ngồi bên mộ thủ thỉ với mẹ, kể chuyện mẹ con chở che, đi qua những ngày khốn khó, chuyện con vịt không bao giờ thay lông, mỗi ngày đẻ một quả trứng. Gã sẽ nhắc lại cho mẹ nghe ngày gã trở về sau cuộc chiến, nhảy nhót trên đường ray xe lửa, đầu tóc rối bù, hôi hám, chạy ào vô nhà ôm lấy mẹ khóc như đứa trẻ con


Nửa năm qua, nhiều biến động, lòng gã bất an. Hai tập truyện ngắn chưa hoàn thành xong để xuất bản, gã nhủ lòng từ hôm nay, mỗi ngày một hai tiếng cố gắng hoàn thành tập " Về Với Mẹ "

Hôm qua sinh nhựt gã, chẳng ồn ào như tính cách mình, con gái làm một ít bánh như nó nói là dân dã, Không nói mừng sinh nhật ba, nhưng gã biêt, cả nhà cùng vui, con bé tiểu thư nhỏ lăng xăng nhồi bột, đánh trứng, gã vui

Tháng tư dài lê thê, gã nhớ vài thứ, quên vài thứ

 

11/4/2020

 


 

 

 

 

Bùi Thanh Xuân
Số lần đọc: 1339
Ngày đăng: 25.04.2020
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Bôi trơn - Trần Yên Hòa
Dưới hàng gió bách - Nguyễn Thị Kim Lan
Tệ thiệt - Bùi Thanh Xuân
Một chút hạnh phúc - Elena Pucillo Truong
Cúng cơm cho mẹ - Bùi Thanh Xuân
Đời đổi thay biết bao lần. - Trương Văn Dân
Nhớ mẹ - Bùi Thanh Xuân
Nhà toàn con gái - Nguyễn Đại Duẫn
Không phải tại con tàu - Vân Hạ
Những cánh hoa gạo cuối mùa - Xuân Tuynh
Cùng một tác giả
Thiên thu (truyện ngắn)
Cơn đau vô hình (truyện ngắn)
Tôi đi dạy bổ túc (truyện ngắn)
Thiên thu 3 (truyện ngắn)
Về với Mẹ (truyện ngắn)
Game CANDY CRUSH SAGA (truyện ngắn)
Hoa sứ đỏ (truyện ngắn)
Cô Ba (truyện ngắn)
Tiếng còi tàu (truyện ngắn)
Hai chiếc lồng đèn (truyện ngắn)
Những bậc cầu thang (truyện ngắn)
Cầu hồn (truyện ngắn)
Chuyến tàu cuối năm (truyện ngắn)
Một đêm trăng (truyện ngắn)
Hạt nút thứ năm (truyện ngắn)
Hãy tha thứ cho tôi (truyện ngắn)
Ván game cuối (truyện ngắn)
Rét nàng Bân (truyện ngắn)
Khoảnh khắc (truyện ngắn)
Con bẻm (truyện ngắn)
Khoảng lặng (truyện ngắn)
Cỏ dại hồi sinh (truyện ngắn)
Cơm mẹ nấu (truyện ngắn)
Chiếc lá cuối cùng (truyện ngắn)
Cái ống thổi lửa (truyện ngắn)
Đợi (truyện ngắn)
Mùi hoa vạn thọ (truyện ngắn)
Chiếc áo màu gạch (truyện ngắn)
Hai miếng vá (tạp văn)
Cô gái người hoa (truyện ngắn)
Hoa tím bao giờ nở (truyện ngắn)
Chiếc trống lủng (truyện ngắn)
Hẻm mười ba (truyện ngắn)
Con vịt lông nâu (truyện ngắn)
Cho mẹ nghe mùi tết (truyện ngắn)
Nhớ mẹ (truyện ngắn)
Cúng cơm cho mẹ (truyện ngắn)
Tệ thiệt (truyện ngắn)
Người mẹ mù (truyện ngắn)
Cho đời vui (truyện ngắn)
Cho mẹ nghe mùi tết (truyện ngắn)
Con chó Dove (truyện ngắn)
Nhà mình (truyện ngắn)
Hoa xuyến chi (tạp văn)