ngã nhào sấp mặt
lăn lộn tăng tốc trên sườn đồi và
rơi tự do xuống hố đen sâu thẳm
bì bõm trong cõi mù khơi
nhìn quanh sắc sắc không không
sau cánh cổng trời vĩ đại
đây ô cửa hẹp len lách
người thất thần ngơ ngác xếp hàng nhận vé
người cạn kiệt chất xám vào ra quên mất lối về
người la cà phố vắng độc thoại giữa chốn chơi vơi
ớ ngài vô tận ý vô tận huệ
trăm năm lầm lũi
trong giấc mơ chập chờn tiếp nối
một ngày trượt dốc quá đà
ngã nhào sấp mặt
đây nghiệp đây duyên.