THAY ĐỔI CHỖ ĐỨNG
Mùa hè ấy
Lần đầu trên chiếc xe máy
Đổ xăng và tôi chạy khắp nơi
Trên mặt đất những con đường 8 mét
Qua lũy tre là gặp mặt trời
Chạy đến sông cái
Dòng sông đổ ra cửa bể
Ngã ba phủ đặc bèo
Quá lâu không tàu cuốc tàu hàng tấp nập
Chạy trên đồng ruộng
Đất mênh mông lúa thời Lang Liêu
Nhưng làng xóm tiêu điều
Thóc và bom đạn làm sao thịnh vượng
Chạy về phía biển
Biển đặc người ở trần đói khát
Biển đặc rác và hàng quán
Những người khổ bỏ tắm ao ra tắm vũng nước mặn
Cuối cùng tôi về phía giấc mơ
Ở đó núi xanh vời vợi
Bao năm tôi hình dung leo lên
Đến gần là hai đống rác
Về phố nhỏ nhà mình
Tôi còn lại ít gió ở tóc
Ít rì rào lúa đồng
Và một lồng ngực cánh mở cánh khép
HOÀN HẢO
những bông hướng dương lớn
những bông lay ơn rục đỏ
những chùm hoa giấy ngũ sắc
ngọn đèn hải đăng làm hoa tiêu
những người đàn ông cà vạt đẹp
mở cửa xe và bộ sưu tập lời có cánh
những người đẹp ân cần hỏi han
tung hoa những chiếc cà vạt
những người đẹp toàn bích
trên môi nụ cười thân thiện
thế giới quanh ta nghìn tuyệt
em đi mỏi chiếc đầu thông minh
chỉ mang về ngõ nhà mình ngốc nghếch
anh quanh chân trời
không biết vì sao em hay khóc
em kể anh nghe về em ngốc nghếch
mòn mùa xuân ban công trà đợi anh
anh nói em nghe lời anh học được
anh vụng về nhưng anh yêu mãi em.
KHÔNG LỜI
9 phút tiếp theo
bõ già sẽ lên gác và kéo
hồi chuông phóng thích đêm
nghiêng theo thủy triều cạn
thanh âm mang tin loan
lệnh ân xá : bỏ xuống cây thập tự
trên chiếc giường có hơi người vợ
người gác chuông thiếp ngủ
kéo then ánh sáng cửa
chạm mật ngữ hây hây ngái ngủ
chuông và sợi dây gối lên xanh trời
nghiêng nhau dưới tấm chăn nắng lụa
lặn sâu đáy nhớ
niệm đêm trong nhau
nốt ấm cúng ngậm non mềm
khoảnh khắc không lời của va chạm