trời vào thu
hàng cây hai bên đường bắt đầu rụng lá
nàng uể oải gấp lại quyển sách trong tay
nhìn lơ đãng ngoài cửa sổ
nắng nhạt rơi từng hạt theo chuyển động chậm
từng hạt ray rứt trong lòng phố thưa thớt
ngỡ ngàng cơn dịch bệnh
em ơi đời không nhẹ như mây khói
đời trĩu nặng như gạch đá chất chồng
mệt mỏi âu lo tháng ngày vô định
trong âm vọng bất chợt của xe cứu thương
em có thấy những chiếc áo chiếc váy phơi lơ lửng trên ban công
ủ mình trong hoài niệm vô tư xa vắng
một cuộc đổi đời ̶ ̶ ̶ ngang ngửa vô tâm
và hôm nay chơi vơi trong vũ trụ hỗn mang rạn nứt
nàng lơ đãng đứng bên cửa sổ
hiu hắt tìm lại hôm qua ̶ ̶ ̶
những hôm qua như bóng theo hình
tưởng chừng ẩn nấp ở một góc khuất
̶ ̶ ̶ có hay trời đã vào thu?