[ sáng tạo lung linh ]
Ta ghi chép đời nhau
bằng câu thơ vượt tuyến
những uẩn khúc chắn rào
những điểm chờ không hẹn
Như chiếc đèn cầm tay
rọi qua trời gió bão
vin bước chân của ngày
đi về trên độc đạo
Một phiến trần đuối lả
yêu nhau đến biệt mù
quê quán nào chẳng nhớ
miệt mài cơn lá thu
Ôm nụ mầm chín đỏ
sưng tấy vệt vô thường
đừng hỏi han đừng gọi
mặt phẳng buồn như gương
Soi một tầng xung động
sóng trôi theo múi giờ
nửa bán cầu rất ngặt
ôm chầm một phao thơ
Giờ cứu sinh của biển
ôi đợt nước khuynh thành
nơi nào trăng rạng tỏ
chút đạm hồng khơi xanh
Bàn tay ôm lấy mặt
chao nghiêng ánh tương phùng
ở hai đầu nhân tượng
gỗ đá nào khắc chung
)(
)(
7 tháng 6 hai ba
Tranh: Hồng Ngọc