Thu vàng qua ngõ vắng
Anh vẫn đợi mùa thu bên ngõ
Ánh vàng mây xoắn xuýt lần qua
Xóm vắng buồn hiu, hun hút gió
Thương nhớ gì một người ở xa ?
*
Trôi đi, ơi dòng sông hoa mộng
Sẽ cồn cào phía biển ngoài kia
Trong mênh mông tứ bề gió lộng
Biển và sông không thể chia lìa
*
Anh vẫn đợi, dù không lời hẹn
Đứng bên bờ thu cũ ngày xưa
Tiếng lá dỗ, ru tình ghìm nén
Một thu vàng mộng ảo dây dưa
*
Anh vẫn biết đời xa xôi lắm
Dòng sông xưa về biển lâu rồi
Anh cũng đã mắt mờ chân chậm
Bao nhiêu điều mộng tưởng lần trôi ...
*
Biết vậy, nhưng chuyện đời vờn vẫy
Với nỗi niềm chìm đắm khát khao
Mùa thu mới, niềm vui gượng dậy
Em sẽ về, trong nắng lao xao ...
Ngập ngừng mưa tháng chin
Đêm
Lướt thướt
Cơn mưa dầm
Tháng chín
Đường mờ trơn
Sâu thẳm
Bước em về
Đôi quang gánh
Như ngập ngừng
Bịn rịn
Chuyện tình buồn
Buông
Thảng thốt
Ảo mê
Đợi chiều đã hẹn
Con dế ngoan, miệt mài rí rách
Đang nỉ non dưới đống xà bần
Tiếng tỉ tê đồ chừng lạc vạch
Bỗng cất cao miết giọng trong ngân
*
Tiếng gáy ngập ngừng nghe ngúng ngoảy
Cố rung vang như khẳng định điều gì
Mà sao nghe đãi bôi, lời độc thoại
Trong một nỗi niềm theo bóng chiều đi
*
Chợt tiếng gáy lặng ngưng, rồi đổi giọng
Lúc túc nhỏ dần, loang dấu lả lơi
Trong nắng chiều phai bên thềm chếch bóng
Ráng hoàng hôn đỏ quạch phía chân trời
*
Anh cố đợi, một lời ai đã hẹn
Cứ rung rinh như tiếng dế đương mùa
Với nỗi khát khao, tháng ngày ghìm nén
Biết bao giờ có dịp để phân bua
*
Anh ngồi yên bên hiên thưa lộng gió
Lắng nghe ngày đang chầm chậm tàn phai
Còn nguyên đó một ẩn tình để ngỏ
Đợi gió hoang linh sấp ngữa tỏ bày ...
Bắc Bình, Bình Thuận