Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
1.164
123.203.484
 
Hồi dính Covid, cũng tháng 11…
Phạm Nga

 

 

1.

Hiện nay là năm 2024, cũng tháng 11… Tôi chạnh nhớ là 3 năm trước mình đã bị dính Covid19 (*) – tức mắc dịch, trọn vẹn theo cái nghĩa ám tối, tàn hại nhất của từ này – khỏi phân biệt nghĩa đen, nghĩa bóng! Người đời vốn thường dùng từ ‘mắc dịch’ để chữi mắng thậm tệ ai đó, cụ thể là nguyền rủa, công khai muốn người đó BỊ CHẾT, vì dịch là loại bệnh truyền nhiễm rất nguy hiểm, dài theo lịch sử nhân loại đã từng gây chết rất nhiều người theo kiểu chết hàng loạt trên khắp thế giới...

2.

… Để tăng cường giãn cách xã hội theo Chỉ thị 16 (đã ban hành từ tháng 3-2020), lệnh phong tỏa TP. Sài Gòn bắt đầu có hiệu lực từ ngày 9/7/2021, nghĩa là việc đi lại trong TP bị hạn chế nghiêm nhặt. Nhưng vào đêm 6/11/2021, tôi lại có việc rất cần đi ra đường và quyết định đi đại, vì đó là buổi công bố kết quả và phát giải thưởng cuộc thi viết trên mạng về đề tài “Sài Gòn, ngày… tháng…. năm…” do công ty truyền thông An Group tổ chức. Tất nhiên, với bài viết dự thi đã vào giải Nhì (3 triệu đồng cùng quà tặng) thì tôi không khỏi hân hoan, thích thú suốt trên đường về nhà. Nhưng khi dắt xe vô sân, tôi sững sờ khi thấy vợ tôi đứng sẵn ở cửa, giọng khô khốc: “ Anh thử luôn đi. Em mới thử xong… Mình dính Covid rồi anh ơi!”. Té ra ở nhà vợ tôi đã chạy ra tiệm thuốc tây mua mấy bộ test nhanh và tự làm. Lúc đó, dù rất kinh hoàng và bối rối, tôi cũng mở ngay một bộ test, tự làm. Kết quả: 2 vạch - tức dương tính – tức dính Covid! So với mẫu test của vợ tôi, 2 vạch bên tôi còn đậm hơn nữa. Ngay lúc sững sờ kinh hoàng ấy, tôi đã nghĩ đến điều khủng khiếp nhất, đó là cái chết, chết-vì-dịch, dù vợ chồng tôi đã chích đủ 2 mũi vaccine, bởi có tin chấn động rằng tại TP Sài Gòn trong vòng vài ngày đã có đến 10 F0 đã chích đủ 2 mũi vaccine vẫn chết.

Tôi cố moi óc nhớ lại mọi sinh hoạt, đi đứng của vợ chồng mình gần đây để thử hình dung do nguyên nhân nào mà chúng tôi bị lây nhiễm Covid. Rất mơ hồ! Có thể bi lây do sau khi lệnh giản cách theo CT 16 có phần lơi lỏng, tôi đã ra ngoài hơi nhiều: đi chợ, đi siêu thị, đi ngân hàng, đi tập thể dục trở lại ở công viên… Tất nhiên có mang khẩu trang cùng mặt nạ nhựa (face shield) và chú ý tránh chỗ hơi đông người nhưng khổ nỗi, biết chỗ nào có virus bay lơ lửng mà tránh? Và cũng có thể bị lây do một em SV từng ở trọ nhà mình đến thăm. Em đem tặng ít trái cây, gặp bữa ăn cơm luôn; bàn ăn chật phải ngồi kề sát nhau mặt-đối-mặt, tất nhiên không ai đeo khẩu trang khi ăn, em SV lại có ho ho vài cơn…

Rồi chừng 3-4 ngày sau khi em SV đến nhà, đồng thời tôi cũng đã ra công viên 1-2 buổi, sáng ngủ dậy tôi có cảm thấy cổ họng hơi rát khiến ho khúng khắng và sổ mũi;  kế đó là mất mùi khi ăn uống.  Nghĩ đây chắc lại là chứng lai-rai-tai-mũi-họng, bệnh mãn tính từ mấy chục năm qua tôi cứ bị tái đi tái lại mãi. Tuy nhiên, bệnh tai-mũi-họng mãn tính đấy nhưng lần này rất đáng ngại bởi phát bệnh ngay-giữa-mùa-dịch-Covid và hơn thế, triệu chứng nổi bật ban đầu của bệnh dịch này cũng là rát họng, ho… như viêm họng. Băn khoăn như thế nhưng tôi vẫn tự trấn an là suốt đầu mùa dịch tới giờ lúc nào mình cũng cảnh giác, phòng thủ nghiêm nhặt theo qui định 5K khi ra đường, còn khi trở về nhà thì xịt cồn sát trùng thả cửa, không hề sợ tốn.

Vậy mà ‘hai đứa’ đều ‘hai vạch’ tức ‘dương tính’ khi test nhanh! Riêng bà xả tôi có thể bị lây nhiễm từ tôi nên cô ấy bắt đầu bị rát họng, ho chậm hơn tôi 2 -3 ngày và có nhức đầu nhẹ nhưng không sổ mũi như tôi.

3.

Ngay trong đêm thứ bảy 6/11/2021, tôi đã điện thoại báo cho Khu phố  tình trạng vợ chồng mình đã dính Covid. Khu phố trả lời sẽ báo ngay cho y tế phường. Rồi chủ nhật im re, rồi thứ hai tiếp tục vẫn không có ai đến nhà nên sang ngày thứ ba 9/11 tôi báo thẳng cho y tế phường.

Trưa thứ tư 10/11/2024, nghĩa là phải mất đến gần 4 ngày sau khi tôi đã nghiêm chỉnh làm theo hướng dẫn chung, đó là đã tự lên tiếng báo bệnh với đại diện chính quyền (cấp Khu phố), tổ y tế lưu động mới đến nhà tôi, test nhanh lần thứ 1. Kết quả: 2 vạch, dương tính rành rành!

Vậy là vợ chồng tôi chính thức có thêm một tư cách/ tính danh rất thời thế: ÉP KHÔNG (F0)! Đồng thời cổng nhà tôi được treo bảng đỏ chữ vàng “Địa điểm phong tỏa, cách ly y tế” cùng giăng dây ru-băng cách ly ngang dọc.

Đến trưa 18/11/2021, tức 10 ngày sau, tổ y tế lưu động trở lại test nhanh lần thứ 2. Mừng quá vì kết quả là vợ chồng tôi đều 1 vạch, tức âm tính – đúng ra, vào chủ nhật 14/11, đã thấy ‘âm tính’ khi chúng tôi tự test. Anh em đã hỏi mượn ghế, leo gỡ liền cái bảng đỏ và mớ dây ru-băng cách ly đã giăng trên cổng nhà tôi suốt 10 ngày qua, còn dặn 3 ngày sau ra trạm y tế lưu động nhận giấy “Chứng nhận hoàn thành cách ly tại nhà/nơi lưu trú”.

Quên nói đây cũng là 10 ngày chúng tôi không được cấp phát một viên thuốc nào! Thắc mắc thì được giải thích: “Vì cô chú bị nhẹ, tự cách ly ở nhà nên theo tiêu chuẩn chỉ được phát túi thuốc A, túi này chỉ gồm mấy thứ thuốc thông thường như Panadol, VitaminC, Bcomplex…, mà chú nói nhà có rồi”.

4.

Nhớ đêm 6/11/2021, biết mình đã dính Covid, tưởng không thể nào ngủ được nhưng rốt cuộc gần sáng cũng thiếp đi vì mệt mỏi. Lãng đãng thấy ngày mai khi thức dậy mình sẽ bắt đầu sống với đời bằng tư cách ‘F0’. Dịch bệnh không còn ở bên ngoài cơ thể kiểu lởn vởn khống chế bạn như thời giản cách xã hội nữa, con vi-rút đã ở bên trong bạn – như kẻ thủ ác không còn đứng xa một quãng, buông lời đe dọa mà đã áp sát và tóm dính bạn, kề dao vào cuống họng bạn, gây vết cắt rỉ máu dưới hàm bạn…

Rồi không như hồi tháng 6 hay tháng 8 trước đó, hầu hết F0 bị đi tập trung cách ly, vợ chồng tôi (đều trên 60 tuổi, có bệnh nền là huyết áp cao và tiểu đường) đã được phép cách ly tại nhà, có nghĩa là đóng kín cửa, không được đi ra đường và ráng mà tự chữa trị tại nhà. Trên mạng internet ở PC cùng điện thoại di động đã sẵn có vô số bài bản về chữa trị Covid19 tại nhà, theo Tây y, Đông y, kết hợp Đông Tây y, y học dân gian…, gì cũng có. Với niềm tin vào ưu thế đã chích đủ 2 mũi vaccine cùng mớ kiến thức y học, y tế đa tạp, manh mún mới đọc mà không hề có cơ sở khoa học nào để gạn lọc ấy, hai F0 nhà mình cũng có được vừa đủ sự bình thản để lặng lẽ tự chữa trị. Trước tiên là F0 vợ, suốt ngày túi bụi làm đủ thứ việc. Đúng ra bệnh nhân F0 này đang bệnh thì phải được nghỉ ngơi, tịnh dưỡng nhưng đã rất vất vả, từ sáng sớm đến tối mịt phải lo thực hiện nhiều món thuốc/cách chữa cho cả hai F0. Như: nấu nước muối để hai F0 khò họng và rửa mũi 4-5 lần/ngày; xắt sả, gừng hòa vào lá thơm cho 2 nồi nước xông để hai F0 xông toàn thân sáng/chiều; xắt tỏi bỏ vô tô nước sôi để hai F0 hít sâu vào mũi sáng/chiều với cái phễu giấy các-tông chụp kín miệng tô. Đã nhọc nhằn chuẩn bị các món thuốc, F0 vợ còn mệt thêm khi phải luôn miệng nhắc nhở F0 chồng do F0 chồng chậm chap, có lúc ngớ ngẩn, ù lì vì miễn cưỡng thực hiện các liệu pháp ngoại khoa nêu trên, như ghét nhất/chịu đựng nhất là xông hơi nước nóng tỏi vào mũi gây dị ứng, chỉ vài phút là sổ mũi dầm dề...  

Ở đây đã ghi công lao vô hạn của F0 vợ thì không thể không nhắc đến sự hỗ trợ, giúp đỡ quí giá, đầy ý nghĩa từ một số người thân yêu khác, như: con gái từ Australia gởi gấp tiền về vì tiêu xài tăng trội đột xuất trong thời gian cách ly/chữa bệnh (như mua máy đo nồng độ oxy và nhiệt kế, thuốc men/ăn uống bổ dưỡng…), con dâu và con nuôi làm ‘con thoi’ chạy đi mua thuốc men, bộ test nhanh, ba bữa ăn mấy ngày đầu và thực phẩm dự trữ đem móc ngoài cổng để hai F0 bố mẹ từ từ mang khẩu trang ra lấy vào; thêm một anh bạn dược sĩ hàng xóm đã tặng vài loại thuốc và hướng dẫn dùng thuốc thích hợp với các thay đổi triệu chứng qua từng ngày…

5.

Nhìn lại loạt bài ‘GHI CHÉP VỤN VẶT TỪ TÂM DỊCH’ tôi đã viết và đăng hồi tháng 8 và tháng 9/2021, khi dịch bùng phát dữ dội…, mới thấy mình rõ ràng lỗi thời. Vào 2 tháng khốc liệt ấy, ở gian nhà sau mà tôi cho thuê đã có đến 3 người ở trọ khi đi làm đã lỡ ở gần người bị phát hiện dính Covid. Lập tức theo phân loại của ngành phòng/chống dịch, một khi đã tiếp cận với F0 (người đã nhiễm) thì 3 người này là F1(nghi nhiễm), còn vợ chồng tôi/chủ nhà thành F2, tức ở gần người F1. Chỉ là F2 thôi mà tôi đã lu loa viết “vợ chồng đều rất khổ sở vì lo lắng, mất ngủ suốt, vì sợ bị lây…”. Còn nay là tháng 11, tình hình chung được đánh giá là dịch đã dịu bớt, không còn là cao điểm..., thì mình từ F2 tiến thẳng lên F0, khỏi thông qua F1!

Gần nửa năm sau ngày được y tế phường xác nhận đã “hoàn thành cách ly tại nhà/nơi lưu trú” (tức không hề có chuyện F0 được chứng nhận ‘đã lành bệnh dịch Covid’vì, dễ hiểu thôi, ngày nào trận dịch chưa kết thúc thì ai cũng có thể bị tái nhiễm), tôi được thông bado lên UBND phường lãnh tiền hỗ trợ bệnh nhân Covid tự  cách ly/điều trị tại nhà, theo mức mỗi FO được 80.000 đồng/ngày, và khi được tính đã cách ly 11 ngày, vợ chồng tôi được ‘cho’ tổng cộng 1.760.000 đồng. Cũng đỡ. Có còn hơn không. Cũng vui vui.

Nhưng cho đến ngày nay, tôi nhớ mình đã vui nhất là vào ngày 18/11/2021, buổi trưa tổ y tế lưu động xác nhận vợ chồng đều đã ‘âm tính’, thì đêm đến, để đem túi rác ra bỏ trước nhà, tôi thong dong mở cổng – lần đầu tiên sau tức 10 ngày dính Covid, đã ung dung còn nán lại nhìn ngó đầu hẻm, cuối hẻm, trên trời, dưới đất…. Không như mấy ngày còn treo bảng đỏ/ru-băng phong tỏa, cứ đêm xuống là phải ngóng nghe ngoài đường hẻm khi nào thật vắng lặng, không có người qua lại mới dám mé hé cổng, thậm thụt ra vất túi rác thật nhanh như đi ăn trộm – tên trộm có đeo khẩu trang che mặt! Còn giờ thì... thật nhẹ nhỏm, cứ như thân tâm tôi vừa được giải thoát, từ não trạng bị ức chế bởi cả chục ngày bị cách ly, cô lập với bên ngoài, hân hoan chuyển sang cảm giác phơi phới TỰ DO!

Nhưng lập tức cảm giác vui vẻ ấy bị dập tắt, thay vào đó là cảm nhận e dè, tiếp-tục-cảnh-giác trở lại, vì khi đóng cổng, trở vào nhà thì tôi chợt nhận ra tấm bảng đỏ cùng dây ru-băng cách ly đã xuất hiện tự hồi nào trên cánh cổng một nhà hàng xóm đối diện...

 

(*) Dịch Covid19 bùng phát năm 2019 tại Vũ Hán (Trung Quốc). Lần hồi lây lan khắp thế giới, đến thời điểm 23/11/2021 trận dịch này trên toàn cầu đã khiến 5,17 triệu người chết trong tổng số 259 triệu người mắc; riêng VN có 24.118 người chết trong tổng số 1,14 triệu người mắc.

 

 

 

Phạm Nga
Số lần đọc: 50
Ngày đăng: 12.11.2024
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Cà phê sáng và tôi - Phan Trang Hy
Những cuộc gặp cuối mùa thu - Vinh Anh
Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu đối chiếu với Phượng Hoàng Đài của Lý Bạch - Đào Như
Rực rỡ sắc màu thu - Tiểu Lục Thần Phong
Thay đổi - Lê Khánh Mai
Theo trend “chữa lành” ở “bến quê” - Giang Hiền Sơn
Giọng Bắc - Lê Khánh Mai
Sa Pa có còn lặng lẽ - Giang Hiền Sơn
Lời vĩnh biệt của con chim sẻ - Bùi Thanh Xuân
“Từ Quan - từ chức” xưa và nay - Phan Văn Thạnh
Cùng một tác giả
Hoa ôm (ký)
Chuyện ở sau chùa (truyện ngắn)
Người già... (tạp văn)
Cữ sáng... (truyện ngắn)
Đám cưới bánh mì (truyện ngắn)