1.
Lộc Cỏ
Rụt rè lộc biếc
Mấy độ giá băng
Lá khô thắp lửa
ấm thầm bước đêm
Giấc ngủ vùi
Người đi chai gót ngõ phù hoa
Đất nâu khéo thức nuôi mầm ngọc
Nắng giao thừa lấp lóa màu xanh
Hương cỏ đượm bay
ngày mới
Mật búp nõn em giấu vào mắt cũ
Đường chân trời vỡ vạc bình minh
Đà Lạt 1999 - 2004
2.
Ngôi sao em
Ngôi sao em
Lấp lánh trắng trong
Bậc thang gác chông chênh
Chiếc áo đầm lấm tấm hoa xanh nhạt
Cô bé mộng du
Hứng nước rửa chân bằng chai rượu mẫu
Dại một bờ đê cúc trắng
Gió lồng
bụi cát
chiều không
Biết rằng rướm rát tim em
Sao anh mãi hát bài ca ấy
Ngôi sao về trời
Thắp đêm màu đỏ
Đèn nhà ai rừng sâu
Cháy nỗi nhớ lạnh đầy…
Sài Gòn 1999 – Đà Lạt 2004
3.
Người trong tranh
Mượn màu mưa mùa sớm
Nguệch ngoạc vẽ vời
Đôi mắt
Đừng hiu hắt nhìn xa
Nàng ở đâu?
Tuổi thơ chắp vá
Giữa nhớ và quên
Là những điều không thật
Sơn thừa, khung cũ, cọ khô…
Tranh chồng lên tranh
Thiếu nữ khỏa thân
Tươi như con trẻ
Dòng sông ngõ nhỏ ngập mắt cá chân
không cần dò dẫm
Chào em thơ bé
Hồn trong veo không vướng cửa vuông
Sài Gòn 29.3.1999
4.
Dương cầm
Tiếng pha lê vụn vỡ
Niềm hoan lạc đêm sâu
Chẳng hiểu em cười hay khóc
Mười ngón tay nồng ấm nhựa thanh xuân?
Chuyến du hành
Đi lại con đường chưa có trong ký ức
Cái ngày mang tên em không em
Tiếng đàn từ chốn nào xa xăm lắm
Đối âm đuổi nhau
Mông lung bóng hồng hoang chiều chết
Thầm thì giai điệu
Nứt mình ra
sáp nến lửa xanh leo lét ma trơi trung cổ
Áo em màu hoàng hạc
Tóc em ngược sáng rối bời trăng
Đừng nói câu sám hối
Hãy hát lên lời biển mặn ngàn năm
Hời ru cõi nhớ u mê
Vỡ òa những mảnh pha lê dương cầm…
Sài Gòn 1999
5.
Cuối thu
Cuối thu
Mưa vẫn ầm ào
Bầu trời nghẹn sấm
Chật quá cõi người ta
Nốt nhạc chiều lạc ngoài cửa sổ
Khói bụi phố phường
Xạm đen mặt tượng thờ ơ
Giấc mơ chẳng còn linh nghiệm
Ước vọng quặt què
Em đi
Khỏi giã từ khách sáo
Cái tên ngày hôm qua hư ảo
Ân huệ sau cùng
bằng chứng ngây thơ
Cuối thu
Biển xác xơ con sóng bạc đầu
Đêm xác xơ bước chân của lá
Sài Gòn 2.10.1999