Đám lính bộ đánh thủy của quận Nhung long kinh về tới Rạch Ráng, chúng la lối om sòm:
- Bớ người ta, kéo tôi lên với !
Quận Nhung chạy ra thấy tên lính nào đôi chân cũng bị cây đập sưng bầm. Hắn nổi nóng, chống hai tay vào háng, hét:
- Cha chả, hay cho Ba Phi ! Giỏi cho Ba Phi ! Tụi bây đâu ? Mau đi mua một tá ngải xanh với thuốc cứu về giã dập xào dấm đắp vào chân những tên ăn hại này.
Hắn quay ra, cung tay hầm hừ:
- Tao phải ăn thua mút mùa với ông cháu Ba Phi.
Hắn bước xuống bến tàu:
- Tụi bây dùng năm chiếc tàu sắt chở quân đường sông chạy vô tấn công, thử coi ông già đó có dùng cần quất đánh bại chân được không?
Hắn lại bước ra bến xe đò:
- Tiểu đoàn bịêt động trưng dụng mười chiếc xe đò chở quân tấn công đường bộ để chống bẫy
quét của Ba Phi.
Tên chỉ huy tiểu đoàn biệt động báo cáo:
- Thưa quận trưởng, lộ xe vô đó xấu quá, xe đò là loại từ năm "mười bốn, mười tám" tới giờ, vừa chạy vừa "đánh trống, đánh phèng la", sợ Ba Phi hay mà đối phó mất.
Quận Nhung tức mình, huơ gậy:
- Kệ mẹ nó, cái thứ gì cũng lấy tấn công !
Tức thì dưới sông tàu sắt hụ máy, lính thủy tràn xuống, trên lộ xe đò quay ma-dị-eng xèng xèng. Lính biệt động trèo lên.
Ông cháu bác Ba Phi ở trong Lung Tràm cách Rạch Ráng xa hằng bảy cây số, nghe được tiếng tàu sắt hụ, tiếng xèng xèng, cạch cạch của đoàn xe cũ xì trên lộ. Họ bảo nhau chuẩn bị:
- Để ông nội nối những lưỡi cưa sắt nầy lại mang ra sông Đốc "mở cửa tiệm thợ tiện" chơi với bọn tàu sắt này một trận.
- Con cũng xách thùng ra tưới nước con lộ hư đứt của đoàn xe kia, mà "làm lái buôn dưa hấu" một trận với bọn biệt động ngụy.
Hai ông cháu bác Ba Phi chia đi hai ngả để chặn giặc tràn vào. Bác Ba căng những lưỡi cưa sắt nối dài ngang qua con sông Đốc. Bác căng cho lưỡi cưa nằm với độ xéo, và ngầm dưới mặt nước độ một gộc tay. Xong đâu đó, bác ngồi trên bờ vấn thuốc hút, chờ đám tàu sắt của quận Nhung chạy vào.
Thằng Đậu thì xách một cặp thùng thiếc ra những khúc lộ bị đứt, khúc lộ có độ dốc, gánh nước đổ cho lên bùn. Làm như thế Đậu đổ hết đoạn này đến đoạn khác.
Năm chiếc tàu sắt chở đầy quân từ phía Rạch Ráng chạy vào ào ào, rẽ nước tiến vô phía vàm Rạch Lùm. Bọn địch định vào Rạch Lùm rồi chạy xốc vô Lung Tràm để đánh với ông cháu bác Ba Phi. Nhưng chúng đâu biết rằng bác Ba đã "mở cửa tiệm thợ tiện" trước khi chúng tới đường quẹo.
Đoàn tàu tới gần, bác Ba Phi bình tĩnh mang kiếng lên mắt để nhìn bọn giặc lâm nạn cho khoái chí. Với tốc độ chạy như bay lại thêm nước xuôi đẩy tiếp, chiếc tàu đi đầu đâm vào lưỡi cưa sắt của bác Ba. Tàu chạy tuột theo độ xéo, cắm bạt mũi vào bờ bên kia, bật lên một tiếng "soảng" nghe ê cả hai hàm răng. Chiếc tàu bị lưỡi cưa của bác Ba tiện đứt ngọt phần dưới mặt nước, còn lại phần trên tựa chiếc hòm không đáy, chìm nghỉm theo dòng nước. Lại chiếc thứ hai lao tới: "soẻng". Chiếc thứ ba: "soẻng". Chiếc thứ tư cũng: "soẻng"… Liền lạc bốn chiếc tàu sắt của giặc bị "cửa hàng thợ tiện" của bác Ba Phi tiện cho rã đôi trôi đùng theo dòng nước ròng của sông Đốc. Những tên lính trên bốn chiếc tàu quăng nón, bỏ súng la ó rùm trời, lội lềnh bềnh đầy mặt sông.
Đến chiếc cuối cùng, tên tài công bớt máy lại được, chạy tới hơi chậm. Và nó cũng gặp lúc lưỡi cưa của bác Ba Phi tiện liên tiếp bốn tàu nên hơi dùn, chìm xuống sâu hơn. Chiếc tàu thứ năm lướt tới. Lưỡi cưa vướng vào chân vịt, nhưng tàu cố xé nước vọt đi, liền bị lưỡi cưa tiện bứt cái chân vịt. Chiếc tàu quay chong chóng trên mặt nước trông tựa cái phao khổng lồ. Những tên lính của bốn chiếc tàu bị chìm, hè nhau lội lại chiếc tàu mất chân vịt, đeo đen nghẹt hai bên be. Lũ trên tàu sợ bị chìm la hét inh ỏi. Bọn dưới sông sợ chết hụt, cố chết bám vào. Tàu chòng chành một hồi rồi chìm nghỉm theo các bạn của nó.
Đám lính thủy của quận Nhung lội lên bờ, mình mẩy ướt át loi ngoi, lần dò đi về Rạch Ráng. Bác Ba Phi nhìn thấy tức cười, vỗ tay bắt chước thằng Đậu hát bài: "Tiếng đàn Ta Lư" của nhạc sĩ Huy Thục:
"Ba bốn tàu chìm trên sông lểnh nghểnh… Tên lính thủy đánh bộ kia ơi ! Chúng bây ngán Ba Phi hay chưa ? Hờ, hơi !".
Bác Ba chạy về xem trận địa chống càn lũ lính đi xe đò của thằng Đậu. Hai ông cháu núp sau bụi tre nhìn ra.
Đoàn xe đò cũ mục nát chạy trên lộ xốc quá, qua những đoạn bị thằng Đậu đổ nước cho trơn, xe càng xốc. Những tên lính ngồi trên xe, cứ theo một cái xốc có mấy tên nhảy dựng lên, đầu thoi thủng mui xe, mắc kẹt ngang cần cổ, không thụt xuống được. Đoàn xe chạy vào gần tới chỗ bác Ba Phi. Tất cả lính ngồi trên mười chiếc xe đều bị mắc kẹt đầu trên mui xe ráo trọi. Thấy vậy, thằng Đậu vỗ tay cười ngặc nghẹo và kêu:
- Mấy anh tài xế ơi ! Dừng xe lại, xuống mà coi kìa !
Mười người tài xế dừng lại, xuống xe và rất đỗi kinh ngạc khi thấy đầu lính ló lên mui xe đầy nghẹt như đang chở đầy những trái dưa hấu. Đậu khoát tay bảo:
- Các anh dùm ơn chở mười chiếc xe dưa hấu này ra Rạch Ráng, bảo là ông cháu bác Ba Phi gởi bán cho quận Nhung đó nghe !