Tuy thả thằng nhỏ về nhưng quận Nhung tức ấm ách đến đỏ lỗ mũi, đứng chống hai tay vào háng, chửi thề:
- Thằng Nhung này không trị ông cháu Ba Phi một cú thích đáng, thề không làm quận trưởng nữa !
Tên tham mưu ló đầu ra thưa:
- Quận trưởng trở mặt như vậy, tôi e rằng sẽ mất uy tín với thiên hạ.
- Tao có miếng uy tín nào đâu mà mất ?
Nhung vừa thét ẩu vì cơn giận rồi liền trở quẻ:
- Sợ mất uy tín với một thằng già nói dóc ? Không đời nào ?
Quận Nhung truyền lịnh cho một tốp lính biệt kích bịt mặt nạ, chuẩn bị đột nhập vào Lung Tràm bắt ông cháu bác Ba Phi lần thứ hai.
Thấy thằng Đậu về tới, bác Ba Phi chạy ra mừng cháu, Đậu bảo:
- Coi vậy mà quận Nhung cũng giữ đúng lời hứa, hén ông nội ?
- Cái bọn tay sai đó sớm nắng chiều mưa, làm sao tin được.
Vô nhà cuốn chiếu mùng ôm ra, bác Ba bảo:
- Ông cháu mình ra sau vườn luyện ổ ong vò vẽ làm đội quân ngăn phòng đám biệt kích giặc cho chắc ăn.
- Ông nội là tư lịnh, con là tham mưu, còn bầy ong là binh lính.
Hai ông cháu giăng mùng trên bờ đìa, cạnh một ổ ong vò vẽ bự bằng cái trống trầu, đóng ở cành cây xoài. Tấn mé mùng xong xuôi, bác Ba bảo:
- Ông nội chọi trước, lần sau tới mầy.
Thằng Đậu ngồi trong mùng ngó ra. Bác Ba cầm cục đất đi gần lại ổ ong. Bất thần bác chọi vào rồi tốc chạy trở lại, dở mé mùng chui vô.
Ong vò vẽ bị bể ổ bay túa ra, đuổi ào ào theo bác Ba. Ong bu đen ngoài vách mùng. Hai ông cháu ngồi bên trong vỗ tay cười ngặc ngẽo.
Lần sau tới phiên thằng Đậu phải ra chọi ong để tập cho ong hung hăng. Thằng Đậu cầm cục đất đi lọm khọm lại, nó thấy mà ớn xương sống. Đậu rụt rè một chút rồi vung tay táng cục đất vào ổ ong. Nhưng mấy con ong bên ngoài đã kịp bu vào đốt lên đầu thằng Đậu. Đau quá, Đậu thét:
- Tiếp con ông nội ơi !
Bác Ba ngồi trong mùng ngó ra, tuy nóng ruột nhưng không biết làm sao tiếp cháu cho được.
Bác thét:
- Ông nội tao tiếp cũng không được. Chạy vọt chui vào mùng !
Tay bác dở hé mé mùng lên. Thằng Đậu chui vào. Có mấy con ong chui theo. Ông cháu bác Ba bị ong vò vẽ đốt lúng túng lùng tung trong mùng. Họ nhào lăn quấn lộn một hồi, mùng bị sập. Hai người vẫn lăn lộn vì bị ong đốt. Cái mùng quấn sát vào người họ. Lũ ong bên ngoài bu vào đốt đen nghẹt !
- Ong vò vẽ ba mặt giáp công mình, ông nội ơi !
Hai người lăn lộn một hồi, một người còn nằm trên bờ, một người đã lọt xuống đìa. Cái mùng chằng ra, bể tung. Hai ông cháu bác Ba vừa lăn vừa chạy trối chết với lũ ong vò vẽ. Chiều hôm đó, hai ông cháu bò đến gần ổ ong vò vẽ đặt một cái bẫy dài. Bác Ba nói:
- Tụi biệt kích mò vô đạp nhầm máy bẫy, cần bẫy sẽ quất vào ổ ong.
- Con đặt thêm một cần nữa để quất vào giò tụi biệt kích, nghe ông nội ?
Thằng Đậu lại đặt thêm một cần bẫy nữa để quét chân bọn biệt kích.
Làm xong, hai ông cháu bác Ba dắt nhau ra về. Bác Ba nói:
- Thử coi một trung đội của quận Nhung có đương cự nổi với một sư đoàn "lính ong" của mình không cho biết.
- Chuyến này cho những bản mặt tụi rình mò sưng bằng cái sàng gạo chơi, hén ông nội !
Mờ sáng hôm ấy, đám lính biệt kích của quận Nhung đeo mặt nạ, tay cầm súng lăm lăm tiến vào khu vườn của bác Ba Phi. Chúng vừa đến gần gốc xoài đầu bờ, bỗng nghe từ dưới đất bật lên tiếng "vút". Một cần bẫy bằng cây tre tầm vông lớn quét ngang mặt đất, đập vào chân bọn giặc lụp bụp. Bọn chúng kêu "ái ôi" và nhảy dựng dựng lên. Sau đó bọn chúng lột mặt nạ ra để quan sát coi chuyện gì đã xảy ra. Nhưng lại bất thần một tiếng vút nữa phát lên. Một cần bẫy khác quật đúng vào xổ ong vò vẽ trên cành cây xoài. Một nửa xổ ong bị bể, rớt xuống ngay giữa đám lính biệt kích. Hàng ngàn con ong vò vẽ ào ra đen trời. Ong bu vào những tên biệt kích, cắn đốt không thương tiếc. Bọn lính vừa đập, vừa phủi, vừa la hét: "Ôi trời ơi ! Ôi trời ơi " rùm trời. Chúng càng đập phủi chừng nào thì ong càng bu vào cắn đốt chừng nấy.
Ông cháu bác Ba núp sau một bụi tre ló đầu ra cười:
- Bọn lính đang khiêu vũ đằng kia kìa, ông nội !
- Chúng nhảy bài "Sóc Bom Bo" của nhạc sĩ Xuân Hồng đó.
Bọn biệt kích bị ong vò vẽ đánh quá cỡ, ôm đầu chạy quay về quận. Ông cháu bác Ba Phi đứng sau bụi tre ló cổ ra gọi lớn:
- Nhắn với quận trưởng là ong vò vẽ đánh chớ không phải Ba Phi đánh các anh, nghe hông !
- Các anh chạy về trình "cái đại diện" (cái mặt bự) đó với quận trưởng xem, nghe không ?