Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
1.185
123.215.785
 
Đồng môn (tiếp)
Trần Huy Thuận

6. Định "Mít"

"Mít" là biệt hiệu bạn đồng môn đặt cho Định, bởi ngày bé, Định béo tốt như cái hình người lô-gô của hãng xăm lốp xe "Mít-sơ-lanh"!

Định "mít" nhập ngũ ngay sau Tết Mậu Thân. Theo chính sách thì đáng ra hắn chưa bị "gọi động viên" đợt này, vì trong gia đình đã có Trần Văn Tuấn, em trai út đang tại ngũ, lại đang có mặt ở chiến trường. Nhưng người ta vẫn "chiếu cố" cho hắn đi, với nhiều lý do. Thứ nhất là sau chiến dịch Mậu Thân, quân đội ta rất cần bổ xung lực lượng; thứ hai, trong cuộc họp tổng kết năm vừa rồi, hắn lại có ý thọc mạch về khuyết điểm của giám đốc – điều cấm kị ở cái xí nghiệp này – Cần phải nghiêm trị để làm gương cho kẻ khác! Thứ ba, người ta đang muốn tiếp nhận một "nhân tố mới", con cháu một vị có chức sắc ở tỉnh, mà chỉ có vị trí nhân viên phòng kế hoạch Định đang đảm trách, là thích hợp hơn cả!

Khi Định vào đến chiến trường Trị Thiên, thì đoàn quay phim tài liệu của Trần Văn Thủy, anh bạn cùng lớp, cũng vừa qua đấy. Và thật may mắn cho anh chàng tân binh này là chú em út bặt tin bấy nay, lại cũng đang có mặt tại gần nơi Định đóng chốt! Ít lâu sau, ngay giữa Trường Sơn khói lửa, hai anh em đã gặp nhau, ôm nhau nghẹn ngào mà nước mắt chảy vào trong!..

Đó là những ngày gian nan nhất của bộ đội Trường Sơn. Bởi vì, sau đòn bất ngờ Mậu Thân gây choáng váng cho địch, thì thời gian này là lúc đối phương lùng sục, càn quét, phục thù! Một câu ca mà bộ đội ta thường hát đùa lúc ấy: "Tiến lên nương rẫy đồng bào/ Củ khoai củ sắn – củ nào cũng sơi!", đủ nói lên tất cả thực trạng chiến trường khốc liệt này những năm cuối thập niên sáu mươi, đầu thập niên bẩy mươi!

Bộ đội đói! Nhưng đói chưa phải là tất cả. chỉ một chút khói anh nuôi sơ hở để thoát lên trời; chỉ một mẩu thuốc là Trường Sơn ai đó vô ý đánh rơi dọc đường hành quân;... là có khi cả đơn vị bị ăn đòn pháo kích tơi bời từ phía địch!

Nơi đơn vị Định đóng chốt đã nhiều lần gặp phải chuyện đó. Nặng nề nhất là lần trân địa bị lộ, máy bay đối phương đến thả không biết bao nhiêu là tấn bom các loại. Ai cũng tưởng, phiên hiệu của đơn vị này chắc chắn đã bị "xóa sổ"! Được tin, Trần Văn Tuấn đã xin thủ trưởng, lặn lội sang tìm anh – với hy vọng còn được thấy xác người anh trai yêu quý! Nhưng Định "mít" không chết, mà chết người em ruột của hắn – Trần Văn Tuấn! em đã trúng thương đạn pháo của địch, ngay trên đường đến chỗ anh! Thật trớ trêu! Thật đau lòng! Và chính hai bàn tay của Định đã phải cùng đồng đội đào hố chôn em – liệt sỹ thứ hai của gia đình, hy sinh cho Tổ Quốc, cho sự nghiệp cao cả của Cách Mạng!

Định còn tiếp tục chiến đấu ở chiến trường cho đến năm 1974.

Ngày chuyển ngành, về đến địa đầu thành phố quê hương, Hắn phải nán lại phía ngoại ô, đợi trời tối hẳn, mới vác "ba lô con cóc, anh đi em khóc", lững thững bước bộ về nhà! Tại sao "Mít" phải trở về thầm lặng như thế? Thì ra hắn ngượng với "bộ cánh" hắn mặc trên người, một bộ quân phục rách tả tơi! Và cái tính "sỹ diện" tiểu tư sản lâu nay dấu biệt, đã bất ngờ... thòi cái "đuôi" mốc thếch của nó ra!

Đảng ủy và Giám đốc xí nghiệp đã long trọng đón hắn trở lại. Cái ghế nhân viên phòng kế hoạch đã có chủ mới từ ngày Định nhập ngũ, nên lãnh đạo xí nghiệp định xếp anh "cựu binh" này xuống trực tiếp sản xuất – tức là làm công nhân, để tạo môi trường rèn luyện cho hắn? Nhưng cũng rất may, đấy chỉ là ý định; bởi sau sáu năm ở chiến trường ác liệt, cái thằng cựu binh này làm sao còn đầy đủ sức lực nữa để mà "rèn luyện"!  Vâng, người ta đã nghĩ lại, Định được trở về làm công việc cũ, công việc trước khi hắn nhập ngũ –  nhân viên thống kê phòng kế hoạch xí nghiệp.

Cuộc sống lại tiếp tục quay theo cái đà vốn có của nó, thủng thẳng, chắc chắn, lặng lẽ, không một chút ồn ào - như bản chất con người hắn; như trên đời này, chẳng có điều gì là quan trọng cả!...

 

Trần Huy Thuận
Số lần đọc: 2902
Ngày đăng: 17.02.2008
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Văn hóa từ chối - Trần Đức Tiến
Cao su rụng lá - Trần Hòang Vy
Đã Phúc, đã Lộc lại còn.Thọ ! - Trần Huy Thuận
Đồng Môn - Trần Huy Thuận
Tầm xuân...tìm nụ cười Di lạc. - Trần Kiêm Ðoàn
Tết của ngày xưa ơi ! - Lê Minh Tú
Chớp bể mưa nguồn - Hoàng Xuân Phương
Mẹ - Lê Nguyệt Minh
Tạp văn Trần Huy Thuận - Trần Huy Thuận
Miền yêu -1 - Nguyễn Linh Khiếu
Cùng một tác giả
Tắm gội! (tạp văn)
Đồng Môn (tạp văn)
Nợ ...miệng ! (tạp văn)
Đứng và Đi (tạp văn)
Cha tôi (tạp văn)
Thắng ngố - 8 (tạp văn)
Ngu lâu ! (tạp văn)
Con mèo lười (tạp văn)
Kẻ đóng thế (tạp văn)
Bầu bán! (tạp văn)
Thằng đổ vỏ (truyện ngắn)
Tội sống ! (truyện ngắn)
Hai bà góa (truyện ngắn)
Sợ ! (tạp văn)
Cái … danh! (tạp văn)