Con lớn lên cùng rơm rạ quây quần
mùi khói bếp ủ trong làn tóc rối
con chim gáy gật gù không biết mỏi
người trẩy hội làng
trâu nằm nhai tháng giêng
Con đi rồi
mẹ ngồi ru đêm vắng
trâu không còn- cày cuốc hóa mồ côi
thềm đất nâu - mòn vẹt chỗ cha ngồi
lửa đốt đời cha- tàn theo khói thuốc
Thương con về nhớ bát canh đay
con cua đồng mẹ gửi mua từ phố
nhà không còn dùng rơm dùng rạ
nhớ khói bếp lên…
con đốt giấy học trò
Đường cái quan
nhựa đắp lên rồi
chân mang dép
mẹ còn bỡ ngỡ
dùng tin nhắn mời nhau đi ăn cỗ
quán thịt cầy ghi cả tiếng Anh
Hội làng xưa chỉ còn lại sân đình
còn vương vấn mối tình oan khuất
Con gái mơ lấy chồng Hàn quốc
cô dâu hôn chú rể trong hình
Chỉ trời xanh ở lại với làng
và giọng nói ngàn năm vẫn thế