Mưa mảnh dẻ rù rì điệp khúc từ New Hamsphire
Anh dìu em lụm cụm chạm bay vàng rụng
Bunker hill,Lexington,Gò nổi ,Sơn trà
Mùa trùng trùng lá xanh đâu rồi !
quắt quay bụi chuối gió nam Lào héo xàu
ngắn ngủi nụ tơ phập phồng mù tít phương trời
giông đen
Mùa hãi hùng thu xưa ơi
Anh kiệu con xoi thủng mái tranh ngước nhìn
vô vọng
sống lưng
lạnh
Bạn già hát công quả giữa chợ Dorchester
giọng khàn khàn vịt đực
Thu quyến rũ,Thu cô liêu, Thu hát cho người
thùng phước sương đầy chưa
Đôi má hóp mẹ già địu bủng beo niềm xứ sở
Freeway vun vút sáu làn xe rào rào
Sương như mo cau úp vào thảm vàng loang lổ
Lụt tràn đường cái đường đê rồi
Mẹ cúng ông chuồng bằng nước mắt
Thu ơi ta hãi thu mà thương thu như xé
Mùa chưa ngấm đã mọc mầm đau triền miên bão tuyết
gối quê nhà trong chập chờn say
Gío lì lợm quất ngược
Thu chìm trong mưa mù trừ âm âm độ
Líu lo ngọng nghịu phận lạc linh
Gió từ phương nào với anh cũng từ phương mùa đông bắc,nồm nam
Năm eo ngửa lòng hướng biển gió chướng triều lên
dập dềnh mái tôn trôi con chó già kinh hoàng ăng ẳng
Xe chui vào hầm xe lên cầu vượt
khúc tráng ca đường sá xứ người
rưng rức con đường quê mưa bùn nắng bụi
trốn tìm quanh quất bụi chuối bờ tre
Còn mấy thu vàng rơi
trên môi người tình già còn chút dây mơ rễ má
Đỉnh Trường sơn trùng trùng Harvard University cao ngất
Anh phủi hết tóc mờ bước nhanh đến thế nào cũng không bao giờ còn được tới ầu ơ ví dầu…
28/03/08