Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
972
123.200.729
 
Sự vô nghĩa
Lê Huỳnh Lâm

uống rượu và  viết

                                               

1. sự vô nghĩa bình dị

những chiếc ghế không có người ngồi

những con đường không có người đi

chỉ còn sự trống vắng

trên những tờ báo không có chữ

trong một đất nước không còn trí thức

sự vô nghĩa

chỉ là một giả định từ

thiên đàng một trạng từ chỉ nơi chốn

và tình yêu sẽ vô nghĩa khi xa em

đôi khi anh thèm sự cô đơn

như thèm nụ môi em thần thánh

vì cuộc sống đầy những bủa vây

anh lao vào con đường cùng với cơn say

để được quên và bỗng nhiên nhớ

một ánh mắt xưa lạc giữa chiều

mơ thực

một định đề thất bại

anh chỉ biết những chiếc ghế cô độc khi không có người ngồi

và con đường buồn tẻ khi vắng bước chân em

 

2. sự vô nghĩa vĩ đại

một chiều em tự hỏi

anh từ đâu đến

anh về đâu

anh đang làm gì

anh mỉm cười nhìn em

những triết gia

một lũ già nua thường hay đặt câu hỏi

và một ngày bỗng nhiên anh biến mất

xin em đừng ngạc nhiên

đời vốn vậy

anh không muốn lập lại cho dù một lời giảng giải nào

anh không muốn hứa hẹn như hàng ngàn cuốn kinh thư

anh không muốn doạ dẫm như hàng ngàn giáo chủ

anh không muốn dối lừa như hàng triệu tên chính trị gia

anh không muốn những điều gì em đã biết

rồi một ngày em sẽ tự hỏi

anh là ai trong cuộc tình này

em ơi

anh cũng chỉ là các giác quan tai mắt mũi lưỡi cùng trái tim và khối óc

em biết không?

cơn ảo giác em gán cho anh và cho chính mình

là có thật và cũng không có thật

vậy mà bao nhiêu anh hùng chỉ chốc lát đã trở thành nạn nhân

trong cơn mê tín về một sự thật

 

3. sự vô nghĩa hạ cấp

rồi một ngày em chợt hiểu

khi nỗi đam mê xác thân không tuân theo dục vọng

em ngộ ra một điều

tình yêu thật đơn giản

chàng phân tâm học đâu có biết thế giới bây giờ có giống trung

ông đã kịp thời thất bại

giữa thế kỷ xxi này

chữ nghĩa hàm hồ nổ tung

xâm phạm thiên cơ

đe doạ sự sống vốn đầy sợ hãi

tiêu diệt nhân tính mà không hề hay biết

rồi viết lách lung tung

đem trí năng hữu hạn đong đếm vô cùng

em ơi

ngày xưa có người đã nói

xin tha tội cho họ vì họ làm điều mà họ không hay biết

cứ cái kiểu nguỵ biện để đậy che sự yếu hèn trong mỗi con người

thì làm sao có tình yêu

khi trái tim thương tật

khi bụng đang đói

khi bộ não u mê

em biết không

sự vô nghĩa đang lọt qua từng kẻ tay

em hãy nhìn cho thật kỹ gương mặt người tình vỡ vụn trên từng bước chân

đời vốn vậy

đi chạy - trôi bay - tan biến

như mộng như thực

lại là cách nói của kẻ thất bại

không bao giờ có sự thực

cũng không bao giờ có sự mộng

gió

tóc em bay

hương em bay

tan

phải không em

 

Huế, 6/2008

Lê Huỳnh Lâm
Số lần đọc: 2827
Ngày đăng: 07.07.2008
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Tín hiệu bị thất lạc - Đào Hiếu
Trước sau như một - Nguyễn Hàn Chung
Thang máy - Đào Duy An
thơ yết hậu - M.Loan Hoa Sử
Một thoáng chiêm bao - Nguyễn Thái Dương
Hương áo tím - Linh Phương
Tháng Bảy vàng úa - Trần Anh
Dưới trời Đại Lải - Trịnh Hoài Giang
câu đêm ở An Bàng - Hoàng Lộc
về Hội An uống rượu đợi người - Hoàng Lộc
Cùng một tác giả
Đêm (thơ)
Chết (thơ)
Huế (thơ)
Đông ngàn (tạp văn)
Thu Xưa (tạp văn)
Tùy bút cho H. (tạp văn)
Online (thơ)