Ở trong cái thành phố buồn thảm nầy
luôn có em và những . . . nỗi buồn
em giết nó vào những buổi sáng
em dày nát nó vào những . . . buổi chiều
em làm tình với nó vào lúc nữa đêm
khi những gã Tàu . . . bụng phệ
nằm ngáy . . . sau một cuộc . . . mây mưa
mồm hắn ói ra đầy những . .vi trùng đã chết
Đôi khi giá của một cuộc chơi
Được tính bằng tháng . . . bằng năm
Bằng một cái Laptop đã qua nhiều người sử dụng
Người ta gọi nó là đồ. . . SecondHand . . . quá date
Một cái Laptop bị nhiễm quá nhiều . . . Virut
Nó được trao –tặng- cho . . . như là một món quà
Em nhận nó như một . . . nỗi buồn đang cần . . . truy cập
Em thường than thở với anh
Cái laptop - đã qua sử dụng – của em
Nó buồn còn hơn cả những nỗi . . . buồn
Một cái laptop . . . bị nhiễm quá nhiều . . . virut
Bởi nó đã qua nhiều tháng . . . nhiều năm
Trên bụng của một . . . gã Tàu
Trên háng của một gã Hồng kông
Cả một lũ thèm khát đàn bà
Đang “nhắp chuột” trên nỗi buồn nhược tiểu
Nỗi buồn sắp hàng như . . . hàng phím
Như những người con gái Việt Nam sắp hàng
Cho những gã Hồng kông . . . sờ mó
Cho những gã Đài Loan . . . mân mê
Cho những thằng. . . Tàu . . . xâm lược
Và cái laptop của em lại ướt dầm virut
Thôi cũng đành . . . tiễn em đi
Bằng chính nỗi buồn nầy
Một nỗi buồn . . . hư vô
Một nỗi buồn . . . không tưởng
Tiễn em đi . . .
Bằng một bài thơ . . . trên mạng
cho cái laptop đầy virut của em
cùng với những tháng năm buồn thảm
Sẽ không bao giờ . . . buồn hơn thế nữa đâu em !