Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
1.093
123.232.032
 
Xa rồi ..còn đâu !
Vũ Trà My

Người ta thì hát " xe đạp ơi ! đã qua rồi còn đâu " để tiếc nuối hình ảnh xe đạp chìm dần trong biển xe gắn máy, ô tô trên đường phố Việt Nam bây giờ .Còn tôi, đứng ngẩn ngơ trước chợ ngó những người đi từ chợ ra ..cứ thấy thiếu thiếu một điều gì đó ... sau nầy suy nghĩ mãi mới tìm ra câu trả lời ...thì ra các bà nội trợ bây giờ thiếu cái giỏ đi chợ ..Ai đi chợ ra cũng lỉnh kỉnh bọc nylon, nhỏ có lớn có- thậm chí nhiều bọc nylon nhỏ bỏ gọn trong một túi nylon lớn để rồi chất lên xe đẩy, đẩy ra parking cho vào trong trunk xe và chở về. Mặc dầu, các chợ và siêu thị ở đây đã bắt buột phải cung cấp cho khách bằng loại bao bì nylon tự huỹ để không làm ô nhiễm môi trường khi phế thãi. Đó là cách thức đi chợ của các bà nội trợ ở Mỹ .

 

Vậy đó, mà khi về lại Việt Nam , tôi cũng bắt gặp hình ảnh “tay sách nách mang” hàng tá túi ni lông khi ra khỏi chợ, siêu thị, cửa hàng… vội vội vàng vàng hai tay xách lủng lẳng những túi là túi..và rồi treo đầy hai bên móc xe gắn máy để chạy nhanh về nhà ....xong một buổi chợ , miễn sao có thức ăn nấu vội cho cả nhà .Thời buổi kinh tế tranh thủ ..đi làm về tắp xe vào chợ bên đường mua vội vàng cái gì đó để có bửa ăn cho chồng con ...ở đó mà xách giỏ chi cho lượm thượm . Đó là lời bà chị dâu của tôi trả lời khi tôi hỏi về chuyện cái giỏ .Và chắc cũng bởi nylon xâm lấn thị trường , nên lá chuối, lá khoai , giấy báo gói thức ăn đi chổ khác chơi hết rồi. Bây giờ đến gói nắm xôi người ta cũng tận dụng cả nylon, thậm chí mua thức ăn nóng đem về nhà, cà mên( lâu quá dùng chử nầy lại ..không biết có đúng không ? ) cũng mất biến , nhường chổ cho nylon bao gói các thức ăn nóng hổi như bún riêu, bún bò hủ tíu, phở etc... và về chỉ cần đổ ra tô ăn thôi ..Tôi ngửi ra một cái mùi hăng hăng của nhựa trong món hủ tíu đem về từ bao nylon mầu ..không được trắng, để than thở với với bà chị dâu, thì bị chị lườm cho một cái

-sao mà cô rỏ chuyện...ai ở đây cũng ăn như vậy hết có thấy gì đâu.-

- Nhưng mà chị ơi , xử dụng nhiều nylon như thế , khi thãi ra sẽ bị ô nhiễm môi trường chưa kể em nhìn bọc nylon tái chế nầy có vẽ dơ dơ làm sao đó .

Thế là tôi nhìn thấy chị tròn xoe đôi mắt nhìn tôi không được thiện cảm lắm

- Tại cô ở nước ngoài về , thấy gì lạ cũng chê bai .chứ tụi tôi ở đây đựng như vậy quen rồi, ăn hoài có thấy mùi gì đâu ?

 

Chao ơi! sao tôi nhớ lại hình ảnh của má tôi lúc trước quá. Bà đi chợ về, mấy mẹ con xúm lại soạn thức ăn ra : Nầy con cá lóc đã đánh vẫy sạch sẽ gói cẩn thận trong lá chuối, giở ra vẫn thấy còn tươi rói. Miếng thịt bọc gọn trong lá chuối, ngoài bao thêm giấy báo. Mấy nhúm ớt gói trong lá khoai nhỏ ..Rau thi được bó lại bằng dây lạt ..Mấy gói xôi bắp, thức ăn sáng của chị em chúng tôi cũng được gói bằng lá chuối tém gọn hai đầu, còn kèm theo miếng rọc thân chuối như thay cái thìa xúc. Hôm nay bé út bệnh được má cưng cho ăn phở đựng trong cà mên còn nóng hổi. Tất cả thức ăn đều nằm gọn gàng trong cái giỏ nhựa móc màu xanh của má tôi đem về từ chợ ...Sao mà tôi nhớ hình ảnh đi chợ của má hoài như vậy ...Phải chăng sự gọn gàng tiện lợi làm lưu luyến hoài cảm giác tiếc nuối trong tôi khi phải so sánh giửa cung cách đi chợ ngày xưa và ngày nay. Xin lổi ông nhạc sĩ Ngọc lễ cho tôi sửa vài câu trong bài hát dễ thương của ông " Giỏ đi chợ ơi ! đã xa rồi còn đâu..Những ngày xưa thoáng như là giấc mơ " ...

Vũ Trà My
Số lần đọc: 3439
Ngày đăng: 09.01.2009
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Ôm hôn các chàng hậu vệ - Võ Đăng Bình
Tết trên vỉa hè Sàigon năm Nhâm Ngọ (1942) - Khổng Ðức
Khi danh dự lên tiếng - Khaly Chàm
Vỉa phố lan rừng - Trần Hạ Tháp
Tản mạn cuối năm - Trương Quang
Gia tài của mẹ - Phạm Ngọc Tú
Xa xăm trường cũ - Nguyễn Hải Triều
Biết đâu nguồn cội - Ban Mai
Bến trầu của mẹ - Ngô Văn Tuấn
Chăn Trâu khổ Lắm - Nguyễn Lê Hồng Hưng
Cùng một tác giả
Bầu cho ai ? (tạp văn)
Tên vận vào người (truyện ngắn)